Truyện sex Mỗi khi con chưa kịp hiểu, nhầm lẫn, vợ chửi con thậm tệ: thần kinh, tâm thần, thậm chí là đánh đập, nguyền rủa. Nếu đặt máy ghi âm và quay lại những hình ảnh đó, chắc chắn cô ấy sẽ đối mặt với án tù.
Tôi có vợ từng làm bác sĩ tại 3 bệnh viện liên doanh có tiếng ở Việt Nam nhưng do tính tình cứng nhắc, cục cằn và nói năng thô lỗ, chửi nhau với sếp nên 3 lần bị lãnh đạo bệnh viện sa thải, giờ ở nhà dạy con học. Chúng tôi có 2 con, một trai 12 tuổi và một gái 7 tuổi, các cháu kháu khỉnh, ngoan ngoãn, học khá.
Hàng ngày cô ấy dạy con trai học bài nhưng mỗi khi con chưa kịp hiểu, nhầm lẫn thì chửi rủa con thậm tệ bằng những ngôn từ không thể chấp nhận được như: thần kinh, tâm thần, thậm chí là đánh đập, nguyền rủa bằng những ngôn ngữ đầu đường xó chợ. Tôi góp ý, can thiệp, cô ấy càng nổi khùng lên. Quả thật tôi hết chịu nổi với văn hóa ứng xử của vợ. Nếu đặt máy ghi âm và quay lại những hình ảnh đó, chắc chắn cô ấy sẽ đối mặt với án tù, như vậy tôi không thể làm được.Phim sex mobile
Tôi muốn dạy con học, vợ không đồng ý, muốn tự mình dạy bởi xuất phát từ bản tính cứng nhắc, ngang bướng (luôn coi mình đúng). Tôi thấy ức chế quá, quả thật có lúc muốn đánh vợ một trận tơi bời nhưng vì là phụ nữ nên tôi không thể. Vẫn biết vợ muốn con học tiến bộ nhưng cách dạy con bằng ngôn ngữ vô văn hóa và nhục hình như vậy chỉ đầu độc thằng bé, học được một chữ thì hỏng nặng về ngôn ngữ.
Đau lòng lắm các bạn ơi, tôi cũng hy vọng không có bà mẹ nào dạy con bằng ngôn ngữ giống như cô ấy. Tôi đang thấy bất lực trong chính ngôi nhà của mình. Tôi hận vợ, hận cả chương trình học của các con nữa, sao mà khổ thế.Truyện hiếp dâm
Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013
Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013
Xin đừng để vợ 'cắm sừng' chồng
Truyện sex Vợ cảm giác trên đời này mỗi chồng không biết giá trị của vợ. Chồng có biết có những người chỉ mong được nắm tay vợ của chồng không? Có người thổ lộ thẳng với vợ rằng thích vợ lắm không? Trai chưa vợ còn có đấy chồng ạ. (Thơm)
Từ: Thơm
Đã gửi: 21 Tháng Bảy 2012 11:14 SA
Gửi chồng!
Vợ thật sự không biết mình đang vui hay buồn nữa vì đã lâu vợ thấy cuộc sống của mình thật sự luôn có cảm giác trống vắng đến hiu quạnh. Vợ mới 29 tuổi, có chồng, có con, có công việc đàng hoàng mặc dù thu nhập không cao nhưng ổn định, không quá vất vả. Vợ năng động, nhanh nhẹn, nhiệt tình, luôn tươi cười và ăn mặc khá hợp với vóc dáng, công việc. Nhiều người tưởng vợ hạnh phúc, được chồng yêu chiều lắm.
Thực sự vợ không biết phải diễn tả thế nào nỗi buồn vô tận trong lòng mình. Chồng là nguyên nhân của nỗi buồn, thất vọng. Ngoài việc vợ thích ăn gì chồng chiều ngay thì chồng chẳng chịu hiểu miếng ăn đâu quan trọng bằng sự yêu thương chân thành, bằng sự quan tâm một chút đến vợ con. Chồng luôn cho mình là tài giỏi, là hơn người, cho rằng mình học hành không bằng ai nhưng thu nhập cao hơn nhiều người học đại học.
Ấy là do chồng so sánh với vợ vì vợ là kỹ sư còn chồng chỉ học nghề 3/7 và hiện tại thu nhập của chồng đang nhiều hơn vợ. Chồng hay thích tranh luận và cãi cùn, luôn muốn lấn át vợ dù sai hay đúng, vợ thì thấy ngang tai trái mắt là không chịu được. Vậy nên thường xuyên vì những điều nhỏ mà có khi cũng thành cãi nhau to.
Trước kia, khi nhận lời yêu và làm vợ của chồng, vợ chỉ nghĩ đơn giản là một người tốt không đểu với ai, không thuốc lá bia rượu là được. Vợ bỏ công việc ở nơi có thể phát triển thu nhập và kinh nghiệm để về quê làm, để ổn định lo cho con, cho chồng an tâm đi làm. Chồng chẳng những không một chút cảm kích mà còn không ít lần thách vợ hãy đi kiếm tiền để chồng ở nhà chăm con mỗi khi vợ muốn chồng cùng vợ chăm lo cho con.
Con mình sinh non nên rất khó nuôi, vợ chăm con rất kỹ, cái gì ngon, bổ đều tìm cách cho con ăn nhưng con vẫn còi còi, được cái thông minh và không hay ốm vặt. Chồng chẳng giúp được gì nhiều vì con bốn tháng chồng đã đi công tác suốt rồi. Từ khi cưới đến khi vợ có bầu, sinh con thì chồng cũng luôn lấy cớ công việc để về muộn. Hiếm khi có một tuần nào chồng về nhà đúng giờ cơm tối.
Vợ không nhờ được nội ngoại nhiều nên gần như sinh con ra chỉ có mỗi chồng là chỗ dựa lớn nhất. Vậy mà chồng cho vợ cái cảm giác có chồng cũng như không từ lâu rồi, hình như từ ngày vợ bầu 3 tháng cơ. Buồn, vui, mệt mỏi, áp lực công việc, gia đình nội ngoại chồng đều không chút chia sẻ gì với vợ. Sống cùng chồng vợ cô đơn quá, vợ thèm có người hiểu mình, hiểu những việc mình làm, mình nói. Thèm một nơi bình yên bên chồng con sau những bộn bề của công việc, của cuộc sống vốn đầy rẫy khó khăn này.
Vợ tự biết mình là người đàn bà không đáng ghét lắm vì vợ cũng rất yêu chồng yêu con, sống tốt nhất có thể với mọi người, vợ hơi cá tính nhưng sòng phẳng và không bao giờ lợi dụng ai. Cuộc sống với vợ là sự cho đi và nhận lại, là sự tận hưởng chứ không đơn giản là nghĩa vụ hay quyền hạn gì cả. Vợ muốn làm cho mọi việc trở lên đơn giản, muốn cuộc sống thêm dễ chịu và khi có lỡ không may xảy ra chuyện gì đó thì vợ muốn tìm cách khắc phục, giải quyết cho nhẹ nhàng chứ không muốn bới móc để trách cứ nhau.
Vợ không hiểu sao chồng lại có thể đối xử với vợ như vậy, đi công tác xa nhưng ngày nào cũng chỉ hỏi em ăn cơm chưa, đang làm gì đấy, rồi con ăn nhiều không? Ngày nào cũng như ngày nào, cứ như gọi về cho vợ con là nghĩa vụ phải làm vậy. Cuộc sống gia đình sao nhạt nhẽo thế chồng? Chồng có biết trước đây, cả ngày đi làm vợ chỉ mong nhớ chồng không?
Vợ đã yêu chồng, chăm chồng từng miếng ăn, giấc ngủ, là phẳng quần áo cho chồng mặc đi làm, nấu cơm mời chồng về ăn trưa thì chồng nói đi làm không ăn trưa nên không về. Chồng đơn giản quá, cứ vô tư tận hưởng, vô tư nói dối vợ để trà đá, hoặc đánh phỏm tiền với bạn bè hoặc chơi game ngoài đường đến tận 11-12h đêm, có khi đến tận 2-3h sáng, trong khi mình vợ ở nhà với con.
Chồng dỗi vợ, bỏ nhà ra ngoài ở mấy lần rồi thì phải, khi quay về nhà lại không nói với vợ là đã đi đâu ở với ai? Chồng làm mất nhẫn cưới khi con mình vừa tròn 3 tháng nhưng chỉ nói với vợ khi vợ hỏi sao không thấy đeo nhẫn. Chiếc nhẫn cưới không có ý nghĩa gì sao? Chồng có biết từ ngày đó vợ chuyển nhẫn cưới sang tay phải, và chỉ coi nó như một chiếu nhẫn trang điểm cho bàn tay thôi. Vì nhẫn cưới là phải có đôi có cặp mà, còn mỗi chiếc thì ý nghĩa gì đâu.
Chồng bán xe máy của vợ, xe đó đi rất tiết kiệm xăng, mua xe ga uống xăng như nước lã cũng không nói với vợ một câu. Rồi chồng lại bán xe ga vì tốn xăng, mua xe mới, chồng mang đi làm rồi không thấy mang xe về, vợ hỏi mãi nửa tháng sau khi mất chồng chỉ nói mỗi câu "mất xe". Không một lời giải thích cũng không kể xem mất xe trong trường hợp nào.
Vợ buồn lắm, vợ phải đi xem bói xem mất xe vì sao đấy chồng ạ. Thực ra không phải vì vợ mê tín đâu, mà đó là cách vợ tìm lý do để không nghĩ chồng cờ bạc mà bán xe, hoặc cho cô bé nào đó thôi. Sức chịu đựng của vợ đã hết, con non nớt vậy mà 16 tháng phải cai sữa, 18 tháng phải đi trẻ để vợ đi làm, vì con vì chồng 11 tháng vợ bỏ việc làm ô sin mà. Phim sex mobile
Chồng biết không, vợ đi làm dù ở công ty nào cũng luôn được anh em bạn bè đồng nghiệp, đặc biệt là sếp rất quý mến, trân trọng, vì vợ nhận việc và hoàn thành công việc rất nhanh. Vợ luôn hợp tác tốt với đồng nghiệp, luôn vì công việc mà hết sức mình, mặc dù vợ nóng tính nhiều khi cũng có tranh luận gay gắt với đồng nghiệp. Nhưng sau cùng khi hiểu được vợ qua thời gian, qua công việc, anh em đồng nghiệp quý trọng vợ hơn nhiều. Không tin chồng hãy cùng vợ tham dự một buổi liên hoan công ty vợ là biết ngay thôi.
Chồng có biết vợ mình rất được ưu ái và tôn trọng khi ra khỏi nhà không? Vợ cảm giác trên đời này mỗi chồng không biết giá trị của vợ, trong nhà mình việc gì vợ quyết đều đúng và có kết quả tốt đấy thôi. Chồng có biết có những người chỉ mong được nắm tay vợ của chồng không? Có người thổ lộ thẳng với vợ rằng thích vợ lắm không? Trai chưa vợ còn có đấy chồng ạ. Vợ chỉ cười thôi vì không có ý định phản bội chồng con đâu.
Đến thời điểm này vợ chưa thấy mình làm gì có lỗi với chồng. Nhưng kéo dài thế này có lẽ vợ sẽ không chịu đựng thêm được đâu. Sự cô đơn quá lớn chồng ạ. Còn chuyện chăn gối của chúng mình nữa, vì chồng vệ sinh kém mà mấy năm trời vợ cứ bị viêm nhiễm hoài. Đến gần đây vợ mới biết nguyên nhân tại chồng, vì khi dùng BCS thì vợ khỏe re chẳng sao cả. Vả lại chồng cũng làm chuyện đó thật đơn điệu, vợ muốn hơn thế kia, lãng mạn hơn, nhẹ nhàng hơn, nghệ thuật hơn. Cứ hùng hục như kiểu “nộp thuế” cho xong vợ không thèm đâu.
Phải chăng vợ không xinh đẹp, không biết chiều chồng? Không đúng, vì vợ luôn vươn tới những điều tốt đẹp hơn, luôn cố gắng hoàn thiện mình hơn mà. Hay do vợ để chồng thoải mái quá nên chồng tưởng mình chưa có vợ con. Bảo chồng lên mạng đọc cách làm giàu, làm người, làm chồng, làm cha thì chồng bảo đó là bọn dỗi hơi chỉ có nói phét.
Bảo chồng đọc cách làm cho chuyện quan hệ vợ chồng thêm ngọt ngào chồng lại bảo chỉ có bọn dâm đãng mới đọc những cái đó. Bảo chồng tìm cách tiết kiệm hơn vì vợ thấy chồng tiêu tiền gần giống đại gia trong khi mình không nhiều tiền, lại chẳng xin ai được và nhà mình có mỗi lương thôi. 11-12 triệu/tháng của cả hai vợ chồng thì đâu có nhiều. Chồng lại bảo thời buổi khó khăn có việc là may rồi, rằng đi làm phải thế này thế nọ.
Vợ cũng đi làm, cũng phải quan hệ anh em bạn bè nhưng mình phải cân đối để kinh tế gia đình mạnh lên mà vẫn có bạn tốt chứ chồng? Nói đến đây thôi là vợ cũng nói hết nước hết cái rồi, mong chồng hiểu và chinh phục lại trái tim vợ đi. Đã bao giờ chồng tự hỏi mình làm thế nào để chồng thấy hạnh phúc hơn, vợ con mình hạnh phúc hơn? Hay khái niệm đó quá xa xỉ với chồng.
Phải chăng nhu cầu được hạnh phúc và mang lại hạnh phúc cho gia đình mình là quá đáng, là đòi hỏi chăng? Ngày xưa để tán được vợ, chồng đã lấy máu viết thư, tự tay làm những món quà nho nhỏ tặng vợ. Sao lấy nhau rồi chồng nỡ để tình yêu bay đi mất theo thú vui riêng của chồng? Giờ làm vợ yêu chồng lại đi, nhanh còn kịp vì lòng vợ cô đơn quá rồi, cần bờ vai để tựa lúc vợ mệt, lúc vợ khóc. Ngoài kia có người dang tay đón vợ nhưng vợ chỉ muốn chồng mình thôi.
Xin chồng hãy tỉnh cơn mê để yêu lấy bản thân, yêu vợ con của mình. Đừng để vợ buồn, thất vọng, cô đơn, vợ bực mình cắm cho mấy cái sừng đấy. Vợ khẳng định luôn nếu có cắm sừng chồng thì toàn là những người đẳng cấp thôi, hơn chồng về mọi mặt. Họ đẹp trai, sạch sẽ, thành đạt, họ có ôtô và rất biết chiều phụ nữ.
Vợ vẫn chờ đợi chồng trưởng thành, nhưng vợ sắp không chịu được nữa rồi. Trái tim cô đơn này đã có lúc lao đao vì người khác, nhưng vẫn kịp tỉnh ngay vì vợ biết gia đình là tất cả với mỗi con người biết tự trọng. Vợ muốn con chúng ta tự hào vì gia đình của nó chồng ạ. Mong chồng đọc được tâm sự này và suy nghĩ. Nếu kéo dài tình trạng hiện tại, vợ sẽ kéo dài tình trạng vô tâm với chồng như bây giờ. Vì lâu nay vợ không thấy yêu chồng nhiều như trước, không nhớ mong chồng và không hề lo chồng ốm hay làm sao cả.
Lâu nay rồi chúng mình như 2 đứa góp tiền nuôi con thôi nhỉ. Cuộc sống vô vị quá, vợ thèm được sống trong tình yêu, trong hạnh phúc, tiền không phải tất cả đâu mà chính tình yêu, tình người làm lên mọi kỳ tích chồng ạ. Bao người mong ước được như gia đình mình đấy chồng ạ. Hãy nhìn lại và trân trọng những thứ mình đã, đang và sẽ có chồng nhé. "Em muốn yêu chồng nhiều lắm, nhưng xem ra chồng cứ đẩy em ra khỏi chồng. Đừng vô tâm, vô tư đến phát chán nữa nhé". Phim hd
Từ: Thơm
Đã gửi: 21 Tháng Bảy 2012 11:14 SA
Gửi chồng!
Vợ thật sự không biết mình đang vui hay buồn nữa vì đã lâu vợ thấy cuộc sống của mình thật sự luôn có cảm giác trống vắng đến hiu quạnh. Vợ mới 29 tuổi, có chồng, có con, có công việc đàng hoàng mặc dù thu nhập không cao nhưng ổn định, không quá vất vả. Vợ năng động, nhanh nhẹn, nhiệt tình, luôn tươi cười và ăn mặc khá hợp với vóc dáng, công việc. Nhiều người tưởng vợ hạnh phúc, được chồng yêu chiều lắm.
Thực sự vợ không biết phải diễn tả thế nào nỗi buồn vô tận trong lòng mình. Chồng là nguyên nhân của nỗi buồn, thất vọng. Ngoài việc vợ thích ăn gì chồng chiều ngay thì chồng chẳng chịu hiểu miếng ăn đâu quan trọng bằng sự yêu thương chân thành, bằng sự quan tâm một chút đến vợ con. Chồng luôn cho mình là tài giỏi, là hơn người, cho rằng mình học hành không bằng ai nhưng thu nhập cao hơn nhiều người học đại học.
Ấy là do chồng so sánh với vợ vì vợ là kỹ sư còn chồng chỉ học nghề 3/7 và hiện tại thu nhập của chồng đang nhiều hơn vợ. Chồng hay thích tranh luận và cãi cùn, luôn muốn lấn át vợ dù sai hay đúng, vợ thì thấy ngang tai trái mắt là không chịu được. Vậy nên thường xuyên vì những điều nhỏ mà có khi cũng thành cãi nhau to.
Trước kia, khi nhận lời yêu và làm vợ của chồng, vợ chỉ nghĩ đơn giản là một người tốt không đểu với ai, không thuốc lá bia rượu là được. Vợ bỏ công việc ở nơi có thể phát triển thu nhập và kinh nghiệm để về quê làm, để ổn định lo cho con, cho chồng an tâm đi làm. Chồng chẳng những không một chút cảm kích mà còn không ít lần thách vợ hãy đi kiếm tiền để chồng ở nhà chăm con mỗi khi vợ muốn chồng cùng vợ chăm lo cho con.
Con mình sinh non nên rất khó nuôi, vợ chăm con rất kỹ, cái gì ngon, bổ đều tìm cách cho con ăn nhưng con vẫn còi còi, được cái thông minh và không hay ốm vặt. Chồng chẳng giúp được gì nhiều vì con bốn tháng chồng đã đi công tác suốt rồi. Từ khi cưới đến khi vợ có bầu, sinh con thì chồng cũng luôn lấy cớ công việc để về muộn. Hiếm khi có một tuần nào chồng về nhà đúng giờ cơm tối.
Vợ không nhờ được nội ngoại nhiều nên gần như sinh con ra chỉ có mỗi chồng là chỗ dựa lớn nhất. Vậy mà chồng cho vợ cái cảm giác có chồng cũng như không từ lâu rồi, hình như từ ngày vợ bầu 3 tháng cơ. Buồn, vui, mệt mỏi, áp lực công việc, gia đình nội ngoại chồng đều không chút chia sẻ gì với vợ. Sống cùng chồng vợ cô đơn quá, vợ thèm có người hiểu mình, hiểu những việc mình làm, mình nói. Thèm một nơi bình yên bên chồng con sau những bộn bề của công việc, của cuộc sống vốn đầy rẫy khó khăn này.
Vợ tự biết mình là người đàn bà không đáng ghét lắm vì vợ cũng rất yêu chồng yêu con, sống tốt nhất có thể với mọi người, vợ hơi cá tính nhưng sòng phẳng và không bao giờ lợi dụng ai. Cuộc sống với vợ là sự cho đi và nhận lại, là sự tận hưởng chứ không đơn giản là nghĩa vụ hay quyền hạn gì cả. Vợ muốn làm cho mọi việc trở lên đơn giản, muốn cuộc sống thêm dễ chịu và khi có lỡ không may xảy ra chuyện gì đó thì vợ muốn tìm cách khắc phục, giải quyết cho nhẹ nhàng chứ không muốn bới móc để trách cứ nhau.
Vợ không hiểu sao chồng lại có thể đối xử với vợ như vậy, đi công tác xa nhưng ngày nào cũng chỉ hỏi em ăn cơm chưa, đang làm gì đấy, rồi con ăn nhiều không? Ngày nào cũng như ngày nào, cứ như gọi về cho vợ con là nghĩa vụ phải làm vậy. Cuộc sống gia đình sao nhạt nhẽo thế chồng? Chồng có biết trước đây, cả ngày đi làm vợ chỉ mong nhớ chồng không?
Vợ đã yêu chồng, chăm chồng từng miếng ăn, giấc ngủ, là phẳng quần áo cho chồng mặc đi làm, nấu cơm mời chồng về ăn trưa thì chồng nói đi làm không ăn trưa nên không về. Chồng đơn giản quá, cứ vô tư tận hưởng, vô tư nói dối vợ để trà đá, hoặc đánh phỏm tiền với bạn bè hoặc chơi game ngoài đường đến tận 11-12h đêm, có khi đến tận 2-3h sáng, trong khi mình vợ ở nhà với con.
Chồng dỗi vợ, bỏ nhà ra ngoài ở mấy lần rồi thì phải, khi quay về nhà lại không nói với vợ là đã đi đâu ở với ai? Chồng làm mất nhẫn cưới khi con mình vừa tròn 3 tháng nhưng chỉ nói với vợ khi vợ hỏi sao không thấy đeo nhẫn. Chiếc nhẫn cưới không có ý nghĩa gì sao? Chồng có biết từ ngày đó vợ chuyển nhẫn cưới sang tay phải, và chỉ coi nó như một chiếu nhẫn trang điểm cho bàn tay thôi. Vì nhẫn cưới là phải có đôi có cặp mà, còn mỗi chiếc thì ý nghĩa gì đâu.
Chồng bán xe máy của vợ, xe đó đi rất tiết kiệm xăng, mua xe ga uống xăng như nước lã cũng không nói với vợ một câu. Rồi chồng lại bán xe ga vì tốn xăng, mua xe mới, chồng mang đi làm rồi không thấy mang xe về, vợ hỏi mãi nửa tháng sau khi mất chồng chỉ nói mỗi câu "mất xe". Không một lời giải thích cũng không kể xem mất xe trong trường hợp nào.
Vợ buồn lắm, vợ phải đi xem bói xem mất xe vì sao đấy chồng ạ. Thực ra không phải vì vợ mê tín đâu, mà đó là cách vợ tìm lý do để không nghĩ chồng cờ bạc mà bán xe, hoặc cho cô bé nào đó thôi. Sức chịu đựng của vợ đã hết, con non nớt vậy mà 16 tháng phải cai sữa, 18 tháng phải đi trẻ để vợ đi làm, vì con vì chồng 11 tháng vợ bỏ việc làm ô sin mà. Phim sex mobile
Chồng biết không, vợ đi làm dù ở công ty nào cũng luôn được anh em bạn bè đồng nghiệp, đặc biệt là sếp rất quý mến, trân trọng, vì vợ nhận việc và hoàn thành công việc rất nhanh. Vợ luôn hợp tác tốt với đồng nghiệp, luôn vì công việc mà hết sức mình, mặc dù vợ nóng tính nhiều khi cũng có tranh luận gay gắt với đồng nghiệp. Nhưng sau cùng khi hiểu được vợ qua thời gian, qua công việc, anh em đồng nghiệp quý trọng vợ hơn nhiều. Không tin chồng hãy cùng vợ tham dự một buổi liên hoan công ty vợ là biết ngay thôi.
Chồng có biết vợ mình rất được ưu ái và tôn trọng khi ra khỏi nhà không? Vợ cảm giác trên đời này mỗi chồng không biết giá trị của vợ, trong nhà mình việc gì vợ quyết đều đúng và có kết quả tốt đấy thôi. Chồng có biết có những người chỉ mong được nắm tay vợ của chồng không? Có người thổ lộ thẳng với vợ rằng thích vợ lắm không? Trai chưa vợ còn có đấy chồng ạ. Vợ chỉ cười thôi vì không có ý định phản bội chồng con đâu.
Đến thời điểm này vợ chưa thấy mình làm gì có lỗi với chồng. Nhưng kéo dài thế này có lẽ vợ sẽ không chịu đựng thêm được đâu. Sự cô đơn quá lớn chồng ạ. Còn chuyện chăn gối của chúng mình nữa, vì chồng vệ sinh kém mà mấy năm trời vợ cứ bị viêm nhiễm hoài. Đến gần đây vợ mới biết nguyên nhân tại chồng, vì khi dùng BCS thì vợ khỏe re chẳng sao cả. Vả lại chồng cũng làm chuyện đó thật đơn điệu, vợ muốn hơn thế kia, lãng mạn hơn, nhẹ nhàng hơn, nghệ thuật hơn. Cứ hùng hục như kiểu “nộp thuế” cho xong vợ không thèm đâu.
Phải chăng vợ không xinh đẹp, không biết chiều chồng? Không đúng, vì vợ luôn vươn tới những điều tốt đẹp hơn, luôn cố gắng hoàn thiện mình hơn mà. Hay do vợ để chồng thoải mái quá nên chồng tưởng mình chưa có vợ con. Bảo chồng lên mạng đọc cách làm giàu, làm người, làm chồng, làm cha thì chồng bảo đó là bọn dỗi hơi chỉ có nói phét.
Bảo chồng đọc cách làm cho chuyện quan hệ vợ chồng thêm ngọt ngào chồng lại bảo chỉ có bọn dâm đãng mới đọc những cái đó. Bảo chồng tìm cách tiết kiệm hơn vì vợ thấy chồng tiêu tiền gần giống đại gia trong khi mình không nhiều tiền, lại chẳng xin ai được và nhà mình có mỗi lương thôi. 11-12 triệu/tháng của cả hai vợ chồng thì đâu có nhiều. Chồng lại bảo thời buổi khó khăn có việc là may rồi, rằng đi làm phải thế này thế nọ.
Vợ cũng đi làm, cũng phải quan hệ anh em bạn bè nhưng mình phải cân đối để kinh tế gia đình mạnh lên mà vẫn có bạn tốt chứ chồng? Nói đến đây thôi là vợ cũng nói hết nước hết cái rồi, mong chồng hiểu và chinh phục lại trái tim vợ đi. Đã bao giờ chồng tự hỏi mình làm thế nào để chồng thấy hạnh phúc hơn, vợ con mình hạnh phúc hơn? Hay khái niệm đó quá xa xỉ với chồng.
Phải chăng nhu cầu được hạnh phúc và mang lại hạnh phúc cho gia đình mình là quá đáng, là đòi hỏi chăng? Ngày xưa để tán được vợ, chồng đã lấy máu viết thư, tự tay làm những món quà nho nhỏ tặng vợ. Sao lấy nhau rồi chồng nỡ để tình yêu bay đi mất theo thú vui riêng của chồng? Giờ làm vợ yêu chồng lại đi, nhanh còn kịp vì lòng vợ cô đơn quá rồi, cần bờ vai để tựa lúc vợ mệt, lúc vợ khóc. Ngoài kia có người dang tay đón vợ nhưng vợ chỉ muốn chồng mình thôi.
Xin chồng hãy tỉnh cơn mê để yêu lấy bản thân, yêu vợ con của mình. Đừng để vợ buồn, thất vọng, cô đơn, vợ bực mình cắm cho mấy cái sừng đấy. Vợ khẳng định luôn nếu có cắm sừng chồng thì toàn là những người đẳng cấp thôi, hơn chồng về mọi mặt. Họ đẹp trai, sạch sẽ, thành đạt, họ có ôtô và rất biết chiều phụ nữ.
Vợ vẫn chờ đợi chồng trưởng thành, nhưng vợ sắp không chịu được nữa rồi. Trái tim cô đơn này đã có lúc lao đao vì người khác, nhưng vẫn kịp tỉnh ngay vì vợ biết gia đình là tất cả với mỗi con người biết tự trọng. Vợ muốn con chúng ta tự hào vì gia đình của nó chồng ạ. Mong chồng đọc được tâm sự này và suy nghĩ. Nếu kéo dài tình trạng hiện tại, vợ sẽ kéo dài tình trạng vô tâm với chồng như bây giờ. Vì lâu nay vợ không thấy yêu chồng nhiều như trước, không nhớ mong chồng và không hề lo chồng ốm hay làm sao cả.
Lâu nay rồi chúng mình như 2 đứa góp tiền nuôi con thôi nhỉ. Cuộc sống vô vị quá, vợ thèm được sống trong tình yêu, trong hạnh phúc, tiền không phải tất cả đâu mà chính tình yêu, tình người làm lên mọi kỳ tích chồng ạ. Bao người mong ước được như gia đình mình đấy chồng ạ. Hãy nhìn lại và trân trọng những thứ mình đã, đang và sẽ có chồng nhé. "Em muốn yêu chồng nhiều lắm, nhưng xem ra chồng cứ đẩy em ra khỏi chồng. Đừng vô tâm, vô tư đến phát chán nữa nhé". Phim hd
Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013
6 lý do ai ai cũng muốn kết hôn
truyện sexAi rồi cũng đến lúc cần tìm cho mình một bến đỗ tinh thần bình yên...
Mỗi người đều có điểm mềm yếu không ai giống ai, đừng nhìn bề ngoài mà vội nghĩ họ anh hùng, mạnh mẽ. Đơn giản chỉ vì họ không muốn bộc lộ sự mềm yếu bản thân cho mọi người thấy. Nhưng xét cho cùng thì đều là con người, mà đã là người thì phải có điểm yếu, dù ít dù nhiều. Và là người nên ai rồi cũng cần cho mình một bến đỗ tinh thần. Cho nên chúng ta cần kết hôn. Cần một người vợ/ chồng để ta có thể tin cậy, dựa vào mỗi khi cần. Như vậy, cuộc sống mới thêm phần ấm áp. Không có "người ấy", thế giới sẽ thật lạnh giá.



tải phim sex



Truyện hiếp dâm
Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013
Sống thử bị mẹ người yêu phát hiện và cấm yêu
truyện sexChúng em vừa chuyển đến sống chung với nhau thì bị mẹ anh ấy đến và phát hiện. Ngay sau đó hai đứa đã bị la mắng thậm tệ và cấm không được gặp nhau nữa.
Em là sinh viên sắp ra trường, còn anh thì đang học công nghệ thông tin, sau em một khóa. Hai đứa em đã yêu nhau một năm rồi và rất hạnh phúc. Mới đây, bọn em vừa chuyển tới sống chung thì vô tình bị mẹ anh ấy biết. Bác đã la mắng và buộc hai đứa phải chia tay, không được gặp nhau nữa.
Mặc dù bị mẹ ngăn cấm nhưng anh nói rằng tình yêu anh dành cho em là thật, anh không thể sống thiếu em. Thậm chí, anh đã thay đổi rất nhiều vì em. Anh còn nói với mẹ dù cha mẹ không cho hai đứa sống chung nhưng cũng đừng ngăn cấm hai đứa yêu nhau. Cho dù xa cách đến đâu thì tình yêu đó vẫn tồn tại. Nhưng mẹ anh quả quyết không đồng ý và bảo rằng không thể chấp nhận em làm con dâu, mãi mãi là vậy.
Em biết phải làm sao bây giờ? Tình yêu mà chúng em trải qua có biết bao đau khổ. Xin hãy trả lời giúp em câu hỏi đó. (Nguyễn Nga).
Trả lời:
Bạn thân mến!
Chắc bạn từng nghe câu: "Yêu nhau mấy núi cũng trèo, mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua". Thực tế, tình yêu nào cũng có thử thách, chông gai thậm chí là những nỗi đau mất mát. Có như vậy, khi được ở bên nhau họ mới cảm nhận được hết niềm hạnh phúc, sự hân hoan mà tình yêu mang lại. Chuyện gì đến quá dễ, ra đi cũng sẽ dễ bạn ạ. Hai bạn đã trải qua đau khổ và đến được với hạnh phúc chắc hẳn hiểu rõ điều này.
Mối quan hệ của hai bạn bị phản đối, có lẽ một phần do bạn và người ấy đã sống chung với nhau trước khi thành vợ chồng mà chưa có sự đồng ý của hai bên gia đình. Bất kỳ bố mẹ nào cũng sẽ kịch liệt phản đối khi con họ đang là sinh viên mà sống với người khác như vợ chồng. Vì vậy, chuyện mẹ bạn trai ngăn cấm khi hai bạn sống chung cũng là điều dễ hiểu. Vấn đề cần quan tâm là tình cảm của hai bạn dành cho nhau không thay đổi và quyết tâm đến với nhau.
tải phim sex
Trong tình huống này, bạn cần hết sức khéo léo, tế nhị và mềm mỏng để không làm cho mọi chuyện thêm căng thẳng. Hơn nữa, hai bạn còn khá nhiều thời gian để có thể thay đổi mọi chuyện vì hiện giờ bạn cũng mới chuẩn bị ra trường còn bạn trai vẫn đang học. Bạn nên tập trung học và kiếm việc làm để khẳng định vị trí của mình, sau đó là vun vén tình cảm của hai người thêm khăng khít. Chỉ như vậy bạn mới giữ được tình cảm của bạn trai dành cho mình và có được sự chấp nhận của gia đình anh ấy.
Nếu hai bạn thật sự yêu thương nhau và không thể sống thiếu nhau thì chắc chắn hai người sẽ tìm ra cách để thuyết phục mẹ chấp nhận. Nếu không muốn thất bại, bạn hãy tìm cách bảo vệ mình cũng như bảo vệ tình yêu của hai người.
Chúc hai bạn vững vàng trên con đường mình đã chọn!truyện hiếp dâm
Em là sinh viên sắp ra trường, còn anh thì đang học công nghệ thông tin, sau em một khóa. Hai đứa em đã yêu nhau một năm rồi và rất hạnh phúc. Mới đây, bọn em vừa chuyển tới sống chung thì vô tình bị mẹ anh ấy biết. Bác đã la mắng và buộc hai đứa phải chia tay, không được gặp nhau nữa.
Mặc dù bị mẹ ngăn cấm nhưng anh nói rằng tình yêu anh dành cho em là thật, anh không thể sống thiếu em. Thậm chí, anh đã thay đổi rất nhiều vì em. Anh còn nói với mẹ dù cha mẹ không cho hai đứa sống chung nhưng cũng đừng ngăn cấm hai đứa yêu nhau. Cho dù xa cách đến đâu thì tình yêu đó vẫn tồn tại. Nhưng mẹ anh quả quyết không đồng ý và bảo rằng không thể chấp nhận em làm con dâu, mãi mãi là vậy.
Em biết phải làm sao bây giờ? Tình yêu mà chúng em trải qua có biết bao đau khổ. Xin hãy trả lời giúp em câu hỏi đó. (Nguyễn Nga).
Trả lời:
Bạn thân mến!
Chắc bạn từng nghe câu: "Yêu nhau mấy núi cũng trèo, mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua". Thực tế, tình yêu nào cũng có thử thách, chông gai thậm chí là những nỗi đau mất mát. Có như vậy, khi được ở bên nhau họ mới cảm nhận được hết niềm hạnh phúc, sự hân hoan mà tình yêu mang lại. Chuyện gì đến quá dễ, ra đi cũng sẽ dễ bạn ạ. Hai bạn đã trải qua đau khổ và đến được với hạnh phúc chắc hẳn hiểu rõ điều này.
Mối quan hệ của hai bạn bị phản đối, có lẽ một phần do bạn và người ấy đã sống chung với nhau trước khi thành vợ chồng mà chưa có sự đồng ý của hai bên gia đình. Bất kỳ bố mẹ nào cũng sẽ kịch liệt phản đối khi con họ đang là sinh viên mà sống với người khác như vợ chồng. Vì vậy, chuyện mẹ bạn trai ngăn cấm khi hai bạn sống chung cũng là điều dễ hiểu. Vấn đề cần quan tâm là tình cảm của hai bạn dành cho nhau không thay đổi và quyết tâm đến với nhau.
tải phim sex
Trong tình huống này, bạn cần hết sức khéo léo, tế nhị và mềm mỏng để không làm cho mọi chuyện thêm căng thẳng. Hơn nữa, hai bạn còn khá nhiều thời gian để có thể thay đổi mọi chuyện vì hiện giờ bạn cũng mới chuẩn bị ra trường còn bạn trai vẫn đang học. Bạn nên tập trung học và kiếm việc làm để khẳng định vị trí của mình, sau đó là vun vén tình cảm của hai người thêm khăng khít. Chỉ như vậy bạn mới giữ được tình cảm của bạn trai dành cho mình và có được sự chấp nhận của gia đình anh ấy.
Nếu hai bạn thật sự yêu thương nhau và không thể sống thiếu nhau thì chắc chắn hai người sẽ tìm ra cách để thuyết phục mẹ chấp nhận. Nếu không muốn thất bại, bạn hãy tìm cách bảo vệ mình cũng như bảo vệ tình yêu của hai người.
Chúc hai bạn vững vàng trên con đường mình đã chọn!truyện hiếp dâm
Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013
Bạn gái đồng ý cưới rồi lại thay đổi
truyện sexTôi hỏi cưới, cô ấy đồng ý. Nói chuyện với hai bác xong, gọi lại cho cô ấy thì nhận được câu: Em đồng ý khi nào.
Tôi 28 tuổi, bạn gái 23, quen nhau được 8 tháng, tuy không lâu nhưng tình cảm rất chân thật. Cô ấy dọn đến sống cùng, lo lắng, nấu cơm, chăm sóc khiến tôi vô cùng hạnh phúc vì những hy sinh đó. Tôi có một tật xấu là mỗi ngày đi làm về đều mặt mày nhăn nhó, dù biết như vậy cô ấy sẽ không vui, cũng nói tôi nhiều lần, khuyên tôi nên sửa đổi, nhưng chỉ được vài ngày lại như cũ. Cô ấy chán nản, có lẽ vậy mà tình yêu cũng vơi bớt.
Ảnh minh họa: HH
Đỉnh điểm cách đây một tuần, cô ấy có mời bạn bè đến nhà chơi, hôm đó tôi vẫn đi làm, hôm trước tôi làm đến 12 giờ khuya, rồi 6 giờ sáng lại đi làm nên thật sự rất mệt. Bản thân lại làm công việc nặng nữa nên càng dễ mệt, tôi muốn nói hay để tuần sau mời bạn, nhưng thấy cô ấy dành cả ngày chuẩn bị nên không muốn làm cụt hứng. Tiếp đãi bạn bè, tôi đã uống quá chén, không nhớ mình làm gì và nói gì, sáng dậy thấy cô ấy dọn đồ đi, tôi hỏi nhưng cô ấy nói muốn biết hãy hỏi người khác.
tải phim sex
Tôi hỏi bạn bè mới biết khi say đã so sánh cô ấy với người yêu cũ, làm cô ấy xấu hổ với mọi người. Tôi lập tức gọi điện, cô ấy không nghe, nhắn tin cô ấy nói không tha thứ được nữa. Tôi biết mình sai, thành tâm nhận lỗi, mong được sửa đổi, cầu xin cho cơ hội nữa, nhưng cô ấy nói đã cho quá nhiều cơ hội rồi, không thể cho thêm được nữa.
Tôi suy sụp, tự trách mình, không còn muốn làm gì nữa. Tối hôm qua, vì quá nhớ nên tôi hẹn ra ngoài nói chuyện. Nói một lúc, có vẻ cô ấy cũng dịu lại, trách tôi sao cứ chần chừ việc cưới hỏi. Tôi lúc nào cũng muốn cưới, thỉnh thoảng đề nghị việc cưới, cô ấy nói chưa muốn lấy chồng, bảo 26 mới cưới, hiểu tính nên tôi không nói thêm nữa. Vậy mà giờ cô ấy lại trách tôi việc đó.
Tôi muốn chứng minh lúc nào cũng sẵn sàng nên đã nói sẽ gọi điện xin phép bố mẹ cô ấy ngay lập tức. Cô ấy chấp nhận. Chở cô ấy về đến nhà, tôi còn nói sẽ gọi điện lại ngay, cô ấy vẫn nói 'Vâng'. Vừa chạy xe về tôi vừa gọi điện nói chuyện với hai bác và nhận được sự đồng ý. Tôi rất vui, nhắn tin lại, cô ấy bảo em đồng ý khi nào.
Tôi choáng váng, không biết cô ấy đang đùa hay thật nữa. Tôi đã nói chuyện với người lớn hết rồi, giờ lại bảo không đồng ý. Xin hãy cho tôi lời khuyên, có nên tiếp tục thực hiện việc cưới hỏi không? Hay phải đi nói lại với người lớn hủy đám cưới. truyện hiếp dâm
Tôi 28 tuổi, bạn gái 23, quen nhau được 8 tháng, tuy không lâu nhưng tình cảm rất chân thật. Cô ấy dọn đến sống cùng, lo lắng, nấu cơm, chăm sóc khiến tôi vô cùng hạnh phúc vì những hy sinh đó. Tôi có một tật xấu là mỗi ngày đi làm về đều mặt mày nhăn nhó, dù biết như vậy cô ấy sẽ không vui, cũng nói tôi nhiều lần, khuyên tôi nên sửa đổi, nhưng chỉ được vài ngày lại như cũ. Cô ấy chán nản, có lẽ vậy mà tình yêu cũng vơi bớt.

Ảnh minh họa: HH
Đỉnh điểm cách đây một tuần, cô ấy có mời bạn bè đến nhà chơi, hôm đó tôi vẫn đi làm, hôm trước tôi làm đến 12 giờ khuya, rồi 6 giờ sáng lại đi làm nên thật sự rất mệt. Bản thân lại làm công việc nặng nữa nên càng dễ mệt, tôi muốn nói hay để tuần sau mời bạn, nhưng thấy cô ấy dành cả ngày chuẩn bị nên không muốn làm cụt hứng. Tiếp đãi bạn bè, tôi đã uống quá chén, không nhớ mình làm gì và nói gì, sáng dậy thấy cô ấy dọn đồ đi, tôi hỏi nhưng cô ấy nói muốn biết hãy hỏi người khác.
tải phim sex
Tôi hỏi bạn bè mới biết khi say đã so sánh cô ấy với người yêu cũ, làm cô ấy xấu hổ với mọi người. Tôi lập tức gọi điện, cô ấy không nghe, nhắn tin cô ấy nói không tha thứ được nữa. Tôi biết mình sai, thành tâm nhận lỗi, mong được sửa đổi, cầu xin cho cơ hội nữa, nhưng cô ấy nói đã cho quá nhiều cơ hội rồi, không thể cho thêm được nữa.
Tôi suy sụp, tự trách mình, không còn muốn làm gì nữa. Tối hôm qua, vì quá nhớ nên tôi hẹn ra ngoài nói chuyện. Nói một lúc, có vẻ cô ấy cũng dịu lại, trách tôi sao cứ chần chừ việc cưới hỏi. Tôi lúc nào cũng muốn cưới, thỉnh thoảng đề nghị việc cưới, cô ấy nói chưa muốn lấy chồng, bảo 26 mới cưới, hiểu tính nên tôi không nói thêm nữa. Vậy mà giờ cô ấy lại trách tôi việc đó.
Tôi muốn chứng minh lúc nào cũng sẵn sàng nên đã nói sẽ gọi điện xin phép bố mẹ cô ấy ngay lập tức. Cô ấy chấp nhận. Chở cô ấy về đến nhà, tôi còn nói sẽ gọi điện lại ngay, cô ấy vẫn nói 'Vâng'. Vừa chạy xe về tôi vừa gọi điện nói chuyện với hai bác và nhận được sự đồng ý. Tôi rất vui, nhắn tin lại, cô ấy bảo em đồng ý khi nào.
Tôi choáng váng, không biết cô ấy đang đùa hay thật nữa. Tôi đã nói chuyện với người lớn hết rồi, giờ lại bảo không đồng ý. Xin hãy cho tôi lời khuyên, có nên tiếp tục thực hiện việc cưới hỏi không? Hay phải đi nói lại với người lớn hủy đám cưới. truyện hiếp dâm
Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013
Mong anh để con cảm nhận được tình phụ tử
Phim sex Cứ mỗi lần nhìn ánh mắt cười vui không trọn vẹn của các con, lòng mẹ lại như tan ra. Ngày hôm nay cũng vậy, sinh nhật con, mẹ biết con mong ai đến và mẹ biết con rất buồn và thất vọng. Nếu không nhắc thì bố không một cuộc nhắn tin hay điện thoại, chứ đừng nói chuyện có mặt.
Hôm nay là ngày sinh nhật con, mẹ đã cố gắng dành cho con một ngày tuyệt vời nhất, với nhiều bánh và quà, với phim 3D và một trận đi chơi và shopping đã đời, với cái cảm giác không thể ních thêm bất cứ thứ gì vào bụng, dù là gì đi nữa. Nhưng đêm nay khi nhìn lại những bức ảnh đã chụp trong ngày, mẹ vẫn thấy một nụ cười chưa trọn vẹn. Thương con và mẹ phải thừa nhận, mẹ không thể tặng điều mà con mong muốn nhất: có bố trong những ngày vui như thế này.
Con gái đã bước sang tuổi 13, cái tuổi suy nghĩ nhiều và suy luận cũng lắm. Mấy năm qua từ ngày mẹ và bố chia tay, cả con và em đều ở với mẹ và có mẹ trọn vẹn. Để bù đắp cho con sự thiếu thốn tình cảm gia đình mà con đang phải gánh chịu, làm thế nào mẹ cũng sẵn sàng. Thế nên mẹ luôn sẵn sàng kết nối tình cảm của các con với bố, một điều mà mẹ không hiểu tại sao cứ phải làm từ một phía như vậy, nhưng mẹ vẫn làm.
Mẹ giận cái sự vô tâm, vô tình của bố con một phần thì thương con mười phần. Con cũng là con bố đẻ ra, cũng là đứa lọt lòng mẹ đã được bố ẵm trên tay, cũng là đứa bé đáng yêu tuyệt vời mà gia đình họ hàng tự hào, bạn bè thầy cô yêu mến, tại sao bố lại không? Có lẽ mẹ không bao giờ hiểu được… Bao nhiêu câu chuyện ngoài đời về những ông bố không sống cùng con, luôn tìm mọi cách để gặp con và chăm con dù bị ngăn cản, tiếc là nó lại chẳng đúng với con của mẹ. Viết đến những dòng này, ký ức về sự kết nối giữa con và bố lại như ấm ức tràn về theo nước mắt.
Có lần bố đòi nuôi con và suốt ngày lôi chuyện đó ra thách thức mẹ và gia đình. Mẹ biết với người như bố con, điều đó là bất khả thi. Bố chỉ đơn giản muốn lôi một đứa bé con ra để gây sức ép chuyện người lớn và với mẹ, đó là có tội. Con bảo “Không sao đâu mẹ, con sẽ chịu đựng, vì bố có một mình, bố cũng buồn”. Mẹ khóc cả đêm vì câu nói của đứa trẻ chưa biết hết quyển học vần hồi ấy và mẹ cắn răng chấp nhận.
Dù sao mẹ cũng đoán chắc với bố con, toàn tâm chăm con được một tháng cũng đã là quá sức tưởng tượng, nhưng cái khả năng nói hay ho của bố thì họ hàng nội ai cũng phục lắm, nên ông bà nội cũng hùa theo. Tiếc thay, con thì được điều về ở với ông bà nội, còn bố thì hoàn toàn sống ở nơi nào đó mà không ai biết. Ngày nào mẹ cũng gọi điện, để nghe bà nội nói là bố nó vừa về và vừa đi rồi, để nghe con thì thầm trong điện thoại “bà nói dối đấy mẹ ạ”, để cả tiếng sau đó tâm trạng lẫn lộn giữa giận dữ và xót xa, giữa muốn gào thét và dằn lòng cố chịu. Tải phim sex
Mẹ viết hàng trang dài nhất ký mỗi ngày để không bị điên khùng vì cái tâm trạng ấy. Hai tuần trôi qua, bà nội điện thoại cho mẹ, khóc bảo thương cháu và không đủ sức nuôi con thay mẹ. Tuần sau đó, bà đưa con lên “trả”, đen nhẻm và mắt thì buồn không tả xiết. Ánh mắt ấy ám ảnh mẹ mãi, mẹ coi thường cái sự nói hay mà làm không nổi của bố, và mẹ ghét cái cách bố lừa dối người thân, lừa dối cả con đẻ của mình.
Sau đó chưa một lần bố đề cập lại chuyện này, nhưng ít ra từ đó không còn cảnh dọa đòi nuôi con nữa. Thực ra là có, có lần bảo mẹ mà đi lấy chồng nước ngoài, bố sẽ nuôi cả 2 con, mẹ nghĩ mà phì cười. Và có lần nữa, bảo bố cưới vợ rồi, bố đủ sức nuôi 2 đứa, mẹ lại phì cười, nghĩ hay là lại nhận lời thách đố thêm lần nữa.
Có lần, tối thấy chị bạn có con học cùng con, đưa con về và nói chuyện riêng với mẹ, kể rằng con bảo lúc xuống xe ở trường, con nhìn thấy một xe taxi đi qua, bố và một cô ngồi trong đó, đường đông xe đi chậm nên con biết rõ bố nhìn thấy con, nhưng xe đi qua và bố chẳng phản ứng gì cả, dù chỉ là vẫy tay. Lâu không gặp bố nên con buồn lắm vì bố như vậy, nhưng con chỉ kể chuyện với bác thôi, con không muốn kể cho mẹ, không muốn mẹ buồn.
Bác ôm con khóc vì cảm kích suy nghĩ của con, vì thương con già dặn trước tuổi. Mẹ cũng ngồi ngắm con rất lâu, đứa con đã biết lo cho mẹ. Từ ngày ấy, mẹ đã không còn đau vì những gì bố gây ra cho mẹ, cho gia đình, nhưng mẹ đã bắt đầu mơ hồ lo sợ về những tổn thương bố có thể gây ra cho các con. Lần ấy là lần con bắt đầu học làm văn kể về gia đình.
Rồi có lần con ôn thi vào trường chuyên cấp II, mẹ nhờ bố thi thoảng về xem và động viên con học hành, bố hăng hái nhận lời, vì mẹ bảo rằng bố biết làm tốt hơn mẹ (chiêu rất hợp để có được sự nhiệt tình của bố). Mẹ chỉ muốn con cảm nhận sự quan tâm của cả bố nữa để mà quyết tâm hơn. Với trọng trách này, bố muốn con của bố phải đạt thành tích cao mà quên mất là một đứa trẻ lớp 5 cần được đối xử như thế nào.
Mẹ chủ quan tin bố, dù đã bao lần ngậm đắng nuốt cay vì cái sự tin này, để bố kèm riêng con học. Gần 3 tháng sau, bà ngoại thất thanh trên điện thoại “Con ơi về nhà ngay, bố nó đang bắt con quỳ và đánh nó kìa”. Mẹ lao về nhà, bố đã bỏ đi sau khi trút cơn giận lên con. Toàn thân con run rẩy, ánh mắt con như mất hồn “Mẹ ơi con sợ lắm, nếu con không đỗ trường ấy bố sẽ đánh con chết mất”.
Cao trào của chuỗi ngày kèm cặp theo kiểu miệt thị và đe dọa mà mẹ không lường biết. Mẹ ôm chặt lấy con và nổi cơn khùng, mẹ nhắn tin “Anh bị điên à, không biết cách dạy con thì phải tìm hiểu, nghỉ ngay chuyện kèm học đi”. Bố con hung hăng trả lời bằng những lời nhắn chê con dốt nát, chê mẹ không chăm con. Chắc chăm con như thế nào anh biết rõ hơn. Lặn một hơi không ngoảnh mặt, bố không biết đã gây cho con những gì. Chỉ có con gánh chịu.
Con bị căng thẳng tột độ, cả tháng liền nhiều đêm ngủ cũng bật khóc và nói mê van xin bố, sợ bố chửi, bố đánh. Cô tư vấn y khoa bảo con bị chấn động thần kinh do sức ép tâm lý nặng. Mẹ nghe mà hết hồn. Mẹ căm hận bố đã gây ra chuyện này. Bố con được nuôi nấng thế nào chắc cũng không bao giờ bị như vậy. Mẹ giận cả mẹ nữa vì không cương quyết với bố để con lâm vào cú sốc tâm lý đầu đời này.
Con gọi cảnh bố kèm học là kinh hoàng, và mẹ chỉ kịp chấm dứt sự kinh hoàng ấy một tháng trước kỳ thì chuyên. Cả tháng trời mẹ trở thành bác sĩ tâm lý, luôn ở bên con để trò chuyện, để trấn an, để con tin là mẹ không còn thích cái trường đó nữa nên mẹ không muốn con căng thẳng vì nó. Những cơn ác mộng của con cũng thưa dần, nhưng nỗi ám ảnh thì hình như đã hằn trong con từ đó.
Mẹ không phủ nhận bố có thương con và muốn con thành đạt, nhưng mẹ không muốn bố nhào nặn con thành một con người chỉ biết trọng vật chất và tham danh vị. Dù sao mẹ vẫn muốn bố cảm được các con vui như thế nào khi bố về, yêu bố như thế nào mỗi lần bố đưa đi chơi. Chuyện cũng năm thì mười họa mới có, nếu có là do mẹ nhắn tin gợi ý hoặc xui con điện thoại cho bố, chưa một lần do bố chủ động, kể cả có là sinh nhật con (hy vọng mẹ nhớ sai). Truyện sex
Nói ra điều này mà chán quá, nhưng mẹ vẫn làm, vì mẹ thấy khi ấy nụ cười của các con trọn vẹn. Điều duy nhất mẹ không thể làm được là yêu lại bố sau những vết sẹo khổng lồ của quá khứ, và mẹ thấy có lỗi với con vì thế. Dù thừa khả năng thu xếp ổn thỏa cho các con, nhưng mẹ muốn bố nghĩ bố làm tốt hơn để mà nhiệt tình, muốn bố thấy sự có mặt của bố là quan trọng. Nên lần gần nhất mẹ đã lại nhờ bố đón con từ lớp học về 2 lần trong tuần, bảo là mẹ vướng học.
Mẹ cẩn thận nói luôn là chỉ đơn giản để bố con có thời gian bên nhau, nhưng bố lại vẫn không hiểu được thông điệp ấy. Sự miệt mài cố gắng của mẹ dường như đang chỉ cho mẹ thấy mẹ thật ngu ngốc. Được gần một tháng, con hỏi mẹ sao không đón con như trước. Con nói sợ bố đón, đón con về vào phòng con bố toàn nói cả tiếng đồng hồ, con thì cứ đứng nhẫn nhịn khoanh tay, mắt đỏ hoe.
Các lần đó về đến nhà con cố ngồi ở bếp ăn thật chậm, hoặc giam mình trong phòng tắm thật lâu, để thời gian nói chuyện ít đi. Con không phản kháng lại, nhưng cứ sau khi bố đi thì con như trút được gánh nặng, đến một lần mẹ nhận được tin nhắn của con “Mẹ ơi con có kém cỏi không hả mẹ”? “Tất nhiên không rồi con yêu, sao con hỏi vậy”? “Sao bố toàn bảo con là đồ dốt nát thế”? “Bố nói chưa đúng rồi, con cứ góp ý lại, tuy nhiên có những cái bố nói đúng thì mình nên xem xét tiếp thu”. “Mẹ ơi về với con ngay đi, con sợ bố lại sắp đánh con”.
Ôi trời, lại thế rồi sao? Mẹ lại lao như bay về nhà vì con, không, đúng hơn là vì bố của con. Và bố cũng may mắn như lần trước, thoát được sự tức giận của "hổ mẹ". Bà ngoại bảo chửi chó mắng mèo một chập đã bỏ đi rồi, chỉ khổ thân con bé, đứng trân trân khóc sưng mắt. Liệu có phải ông bố nào cũng vậy không, mẹ không tin, ít nhất với sự hiểu biết nông cạn của mẹ.
Cả đêm mẹ ôm con, khuyên con nên biết tranh luận với bố, con lớn rồi, phải biết chia sẻ cảm nhận và bảo vệ ý kiến mình trước cái đúng cái sai. Mẹ muốn con mẹ vững vàng, vì thử thách trong cuộc sống sẽ còn lớn hơn nhiều. Nhưng con bảo những gì bố nói chỉ là chê bai mình và khen bố giỏi, thế thì bố sẽ chẳng nghe ai đâu. Mẹ chợt nhận ra là con lớn hơn rồi khi suy luận điều đó. Con khiến mẹ hiểu các bài diễn văn hay ho của bố chẳng vào đầu con tý nào.
Rồi nhân hôm sinh nhật em, mẹ mời bố về (phải có mời nhé), lúc cả nhà đông đủ vui vẻ thì bố lại thể hiện, lại dở bài chửi chó mắng mèo trong phòng học như thường lệ, con thì nước mắt lã chã, mọi người phải vào can. Mẹ nhắn tin bảo bố về tâm trạng căng thẳng của con, bảo bố cái nên làm là gìn giữ tình cảm bố con chứ không phải tạo khoảng cách. Bố trả lời “Bố luôn biết suy nghĩ và cân nhắc. Nó đang giả vờ đấy”, không quên kèm theo những lời chê mẹ vô trách nhiệm, không dạy nổi con. Nhận được lời này mẹ thấy bố thật sự đáng sợ, bố quen lừa dối mọi người, nên bố nghĩ ai cũng biết lừa dối.
Ngày hôm qua, một người bên nhà nội điện thoại cho mẹ, bảo bà nội kể chuyện bố suốt ngày về chăm con và cứ mỗi lần bố đưa các con đi xem phim với mẹ thì vợ bố lại về khóc với bà vì không được đi cùng. Mẹ ngạc nhiên quá. Cả năm nay có đến được 3, 4 lần bố đưa đi xem phim không nhỉ? Lần gần nhất cách đây hơn 3 tháng chưa? Sao lại có chuyện ngược thế này? Có phải là sự thật không hay chỉ là lời bao biện với họ hàng rằng bố nó có chăm con? Hay ông bố đang dựng lên màn kịch chăm con để che chắn cho chuyện gì đó (kinh nghiệm quá khứ)?
Nếu là vế một, như thường lệ, mẹ không cần giải thích cho mọi sự bao biện đẹp mặt. Nhưng nếu là vế 2, mẹ không muốn mẹ con mình là cái cớ để mọt ông bố tồi lại giả dối với gia đình mới, rồi mẹ với con lại oan uống như các cụ nói: được tiếng mà chẳng có miếng. Con bảo mẹ nên thế nào đây?
Ở ngoài đời mẹ mạnh mẽ bao nhiêu thì vì các con mẹ lại yếu đuối bấy nhiêu, dù quyết tâm lắm rồi, không biết mẹ sẽ giận được bao lâu hay lại quay lại bài “bố làm tốt hơn mẹ”. Cứ mỗi lần nhìn ánh mắt cười vui không trọn vẹn của các con, lòng mẹ lại như tan ra. Ngày hôm nay cũng vậy, sinh nhật con, mẹ biết con mong ai đến và mẹ biết con rất buồn và thất vọng. Nếu không nhắc thì không một cuộc nhắn tin hay điện thoại, chứ đừng nói chuyện có mặt. Xót con mẹ, ông Trời sinh ra là người đa cảm, ánh mắt như lối vào trái tim, không bao giờ giấu được.
Con hãy cho mẹ biết mẹ nên làm gì? Mẹ có nên thi thoảng chủ động nhắn tin hoặc xui em con điện thoại, để các con khỏi quên mất là có bố trên đời? Mẹ có nên thi thoảng tạo điều kiện cho bố đảo lộn cuộc sống của các con như đã làm, để thêm gia vị cho chuỗi ngày vui vẻ yên bình của chúng mình? Hay mẹ cứ để con quen với thực tại này, để trái tim con chai sạn một chút với sự khắc nghiệt, để tâm hồn con đóng băng một chút trước sự thờ ơ? Mẹ không biết nên thế nào, con yêu ạ! Chúc mừng sinh nhật con!
Hôm nay là ngày sinh nhật con, mẹ đã cố gắng dành cho con một ngày tuyệt vời nhất, với nhiều bánh và quà, với phim 3D và một trận đi chơi và shopping đã đời, với cái cảm giác không thể ních thêm bất cứ thứ gì vào bụng, dù là gì đi nữa. Nhưng đêm nay khi nhìn lại những bức ảnh đã chụp trong ngày, mẹ vẫn thấy một nụ cười chưa trọn vẹn. Thương con và mẹ phải thừa nhận, mẹ không thể tặng điều mà con mong muốn nhất: có bố trong những ngày vui như thế này.
Con gái đã bước sang tuổi 13, cái tuổi suy nghĩ nhiều và suy luận cũng lắm. Mấy năm qua từ ngày mẹ và bố chia tay, cả con và em đều ở với mẹ và có mẹ trọn vẹn. Để bù đắp cho con sự thiếu thốn tình cảm gia đình mà con đang phải gánh chịu, làm thế nào mẹ cũng sẵn sàng. Thế nên mẹ luôn sẵn sàng kết nối tình cảm của các con với bố, một điều mà mẹ không hiểu tại sao cứ phải làm từ một phía như vậy, nhưng mẹ vẫn làm.
Mẹ giận cái sự vô tâm, vô tình của bố con một phần thì thương con mười phần. Con cũng là con bố đẻ ra, cũng là đứa lọt lòng mẹ đã được bố ẵm trên tay, cũng là đứa bé đáng yêu tuyệt vời mà gia đình họ hàng tự hào, bạn bè thầy cô yêu mến, tại sao bố lại không? Có lẽ mẹ không bao giờ hiểu được… Bao nhiêu câu chuyện ngoài đời về những ông bố không sống cùng con, luôn tìm mọi cách để gặp con và chăm con dù bị ngăn cản, tiếc là nó lại chẳng đúng với con của mẹ. Viết đến những dòng này, ký ức về sự kết nối giữa con và bố lại như ấm ức tràn về theo nước mắt.
Có lần bố đòi nuôi con và suốt ngày lôi chuyện đó ra thách thức mẹ và gia đình. Mẹ biết với người như bố con, điều đó là bất khả thi. Bố chỉ đơn giản muốn lôi một đứa bé con ra để gây sức ép chuyện người lớn và với mẹ, đó là có tội. Con bảo “Không sao đâu mẹ, con sẽ chịu đựng, vì bố có một mình, bố cũng buồn”. Mẹ khóc cả đêm vì câu nói của đứa trẻ chưa biết hết quyển học vần hồi ấy và mẹ cắn răng chấp nhận.
Dù sao mẹ cũng đoán chắc với bố con, toàn tâm chăm con được một tháng cũng đã là quá sức tưởng tượng, nhưng cái khả năng nói hay ho của bố thì họ hàng nội ai cũng phục lắm, nên ông bà nội cũng hùa theo. Tiếc thay, con thì được điều về ở với ông bà nội, còn bố thì hoàn toàn sống ở nơi nào đó mà không ai biết. Ngày nào mẹ cũng gọi điện, để nghe bà nội nói là bố nó vừa về và vừa đi rồi, để nghe con thì thầm trong điện thoại “bà nói dối đấy mẹ ạ”, để cả tiếng sau đó tâm trạng lẫn lộn giữa giận dữ và xót xa, giữa muốn gào thét và dằn lòng cố chịu. Tải phim sex
Mẹ viết hàng trang dài nhất ký mỗi ngày để không bị điên khùng vì cái tâm trạng ấy. Hai tuần trôi qua, bà nội điện thoại cho mẹ, khóc bảo thương cháu và không đủ sức nuôi con thay mẹ. Tuần sau đó, bà đưa con lên “trả”, đen nhẻm và mắt thì buồn không tả xiết. Ánh mắt ấy ám ảnh mẹ mãi, mẹ coi thường cái sự nói hay mà làm không nổi của bố, và mẹ ghét cái cách bố lừa dối người thân, lừa dối cả con đẻ của mình.
Sau đó chưa một lần bố đề cập lại chuyện này, nhưng ít ra từ đó không còn cảnh dọa đòi nuôi con nữa. Thực ra là có, có lần bảo mẹ mà đi lấy chồng nước ngoài, bố sẽ nuôi cả 2 con, mẹ nghĩ mà phì cười. Và có lần nữa, bảo bố cưới vợ rồi, bố đủ sức nuôi 2 đứa, mẹ lại phì cười, nghĩ hay là lại nhận lời thách đố thêm lần nữa.
Có lần, tối thấy chị bạn có con học cùng con, đưa con về và nói chuyện riêng với mẹ, kể rằng con bảo lúc xuống xe ở trường, con nhìn thấy một xe taxi đi qua, bố và một cô ngồi trong đó, đường đông xe đi chậm nên con biết rõ bố nhìn thấy con, nhưng xe đi qua và bố chẳng phản ứng gì cả, dù chỉ là vẫy tay. Lâu không gặp bố nên con buồn lắm vì bố như vậy, nhưng con chỉ kể chuyện với bác thôi, con không muốn kể cho mẹ, không muốn mẹ buồn.
Bác ôm con khóc vì cảm kích suy nghĩ của con, vì thương con già dặn trước tuổi. Mẹ cũng ngồi ngắm con rất lâu, đứa con đã biết lo cho mẹ. Từ ngày ấy, mẹ đã không còn đau vì những gì bố gây ra cho mẹ, cho gia đình, nhưng mẹ đã bắt đầu mơ hồ lo sợ về những tổn thương bố có thể gây ra cho các con. Lần ấy là lần con bắt đầu học làm văn kể về gia đình.
Rồi có lần con ôn thi vào trường chuyên cấp II, mẹ nhờ bố thi thoảng về xem và động viên con học hành, bố hăng hái nhận lời, vì mẹ bảo rằng bố biết làm tốt hơn mẹ (chiêu rất hợp để có được sự nhiệt tình của bố). Mẹ chỉ muốn con cảm nhận sự quan tâm của cả bố nữa để mà quyết tâm hơn. Với trọng trách này, bố muốn con của bố phải đạt thành tích cao mà quên mất là một đứa trẻ lớp 5 cần được đối xử như thế nào.
Mẹ chủ quan tin bố, dù đã bao lần ngậm đắng nuốt cay vì cái sự tin này, để bố kèm riêng con học. Gần 3 tháng sau, bà ngoại thất thanh trên điện thoại “Con ơi về nhà ngay, bố nó đang bắt con quỳ và đánh nó kìa”. Mẹ lao về nhà, bố đã bỏ đi sau khi trút cơn giận lên con. Toàn thân con run rẩy, ánh mắt con như mất hồn “Mẹ ơi con sợ lắm, nếu con không đỗ trường ấy bố sẽ đánh con chết mất”.
Cao trào của chuỗi ngày kèm cặp theo kiểu miệt thị và đe dọa mà mẹ không lường biết. Mẹ ôm chặt lấy con và nổi cơn khùng, mẹ nhắn tin “Anh bị điên à, không biết cách dạy con thì phải tìm hiểu, nghỉ ngay chuyện kèm học đi”. Bố con hung hăng trả lời bằng những lời nhắn chê con dốt nát, chê mẹ không chăm con. Chắc chăm con như thế nào anh biết rõ hơn. Lặn một hơi không ngoảnh mặt, bố không biết đã gây cho con những gì. Chỉ có con gánh chịu.
Con bị căng thẳng tột độ, cả tháng liền nhiều đêm ngủ cũng bật khóc và nói mê van xin bố, sợ bố chửi, bố đánh. Cô tư vấn y khoa bảo con bị chấn động thần kinh do sức ép tâm lý nặng. Mẹ nghe mà hết hồn. Mẹ căm hận bố đã gây ra chuyện này. Bố con được nuôi nấng thế nào chắc cũng không bao giờ bị như vậy. Mẹ giận cả mẹ nữa vì không cương quyết với bố để con lâm vào cú sốc tâm lý đầu đời này.
Con gọi cảnh bố kèm học là kinh hoàng, và mẹ chỉ kịp chấm dứt sự kinh hoàng ấy một tháng trước kỳ thì chuyên. Cả tháng trời mẹ trở thành bác sĩ tâm lý, luôn ở bên con để trò chuyện, để trấn an, để con tin là mẹ không còn thích cái trường đó nữa nên mẹ không muốn con căng thẳng vì nó. Những cơn ác mộng của con cũng thưa dần, nhưng nỗi ám ảnh thì hình như đã hằn trong con từ đó.
Mẹ không phủ nhận bố có thương con và muốn con thành đạt, nhưng mẹ không muốn bố nhào nặn con thành một con người chỉ biết trọng vật chất và tham danh vị. Dù sao mẹ vẫn muốn bố cảm được các con vui như thế nào khi bố về, yêu bố như thế nào mỗi lần bố đưa đi chơi. Chuyện cũng năm thì mười họa mới có, nếu có là do mẹ nhắn tin gợi ý hoặc xui con điện thoại cho bố, chưa một lần do bố chủ động, kể cả có là sinh nhật con (hy vọng mẹ nhớ sai). Truyện sex
Nói ra điều này mà chán quá, nhưng mẹ vẫn làm, vì mẹ thấy khi ấy nụ cười của các con trọn vẹn. Điều duy nhất mẹ không thể làm được là yêu lại bố sau những vết sẹo khổng lồ của quá khứ, và mẹ thấy có lỗi với con vì thế. Dù thừa khả năng thu xếp ổn thỏa cho các con, nhưng mẹ muốn bố nghĩ bố làm tốt hơn để mà nhiệt tình, muốn bố thấy sự có mặt của bố là quan trọng. Nên lần gần nhất mẹ đã lại nhờ bố đón con từ lớp học về 2 lần trong tuần, bảo là mẹ vướng học.
Mẹ cẩn thận nói luôn là chỉ đơn giản để bố con có thời gian bên nhau, nhưng bố lại vẫn không hiểu được thông điệp ấy. Sự miệt mài cố gắng của mẹ dường như đang chỉ cho mẹ thấy mẹ thật ngu ngốc. Được gần một tháng, con hỏi mẹ sao không đón con như trước. Con nói sợ bố đón, đón con về vào phòng con bố toàn nói cả tiếng đồng hồ, con thì cứ đứng nhẫn nhịn khoanh tay, mắt đỏ hoe.
Các lần đó về đến nhà con cố ngồi ở bếp ăn thật chậm, hoặc giam mình trong phòng tắm thật lâu, để thời gian nói chuyện ít đi. Con không phản kháng lại, nhưng cứ sau khi bố đi thì con như trút được gánh nặng, đến một lần mẹ nhận được tin nhắn của con “Mẹ ơi con có kém cỏi không hả mẹ”? “Tất nhiên không rồi con yêu, sao con hỏi vậy”? “Sao bố toàn bảo con là đồ dốt nát thế”? “Bố nói chưa đúng rồi, con cứ góp ý lại, tuy nhiên có những cái bố nói đúng thì mình nên xem xét tiếp thu”. “Mẹ ơi về với con ngay đi, con sợ bố lại sắp đánh con”.
Ôi trời, lại thế rồi sao? Mẹ lại lao như bay về nhà vì con, không, đúng hơn là vì bố của con. Và bố cũng may mắn như lần trước, thoát được sự tức giận của "hổ mẹ". Bà ngoại bảo chửi chó mắng mèo một chập đã bỏ đi rồi, chỉ khổ thân con bé, đứng trân trân khóc sưng mắt. Liệu có phải ông bố nào cũng vậy không, mẹ không tin, ít nhất với sự hiểu biết nông cạn của mẹ.
Cả đêm mẹ ôm con, khuyên con nên biết tranh luận với bố, con lớn rồi, phải biết chia sẻ cảm nhận và bảo vệ ý kiến mình trước cái đúng cái sai. Mẹ muốn con mẹ vững vàng, vì thử thách trong cuộc sống sẽ còn lớn hơn nhiều. Nhưng con bảo những gì bố nói chỉ là chê bai mình và khen bố giỏi, thế thì bố sẽ chẳng nghe ai đâu. Mẹ chợt nhận ra là con lớn hơn rồi khi suy luận điều đó. Con khiến mẹ hiểu các bài diễn văn hay ho của bố chẳng vào đầu con tý nào.
Rồi nhân hôm sinh nhật em, mẹ mời bố về (phải có mời nhé), lúc cả nhà đông đủ vui vẻ thì bố lại thể hiện, lại dở bài chửi chó mắng mèo trong phòng học như thường lệ, con thì nước mắt lã chã, mọi người phải vào can. Mẹ nhắn tin bảo bố về tâm trạng căng thẳng của con, bảo bố cái nên làm là gìn giữ tình cảm bố con chứ không phải tạo khoảng cách. Bố trả lời “Bố luôn biết suy nghĩ và cân nhắc. Nó đang giả vờ đấy”, không quên kèm theo những lời chê mẹ vô trách nhiệm, không dạy nổi con. Nhận được lời này mẹ thấy bố thật sự đáng sợ, bố quen lừa dối mọi người, nên bố nghĩ ai cũng biết lừa dối.
Ngày hôm qua, một người bên nhà nội điện thoại cho mẹ, bảo bà nội kể chuyện bố suốt ngày về chăm con và cứ mỗi lần bố đưa các con đi xem phim với mẹ thì vợ bố lại về khóc với bà vì không được đi cùng. Mẹ ngạc nhiên quá. Cả năm nay có đến được 3, 4 lần bố đưa đi xem phim không nhỉ? Lần gần nhất cách đây hơn 3 tháng chưa? Sao lại có chuyện ngược thế này? Có phải là sự thật không hay chỉ là lời bao biện với họ hàng rằng bố nó có chăm con? Hay ông bố đang dựng lên màn kịch chăm con để che chắn cho chuyện gì đó (kinh nghiệm quá khứ)?
Nếu là vế một, như thường lệ, mẹ không cần giải thích cho mọi sự bao biện đẹp mặt. Nhưng nếu là vế 2, mẹ không muốn mẹ con mình là cái cớ để mọt ông bố tồi lại giả dối với gia đình mới, rồi mẹ với con lại oan uống như các cụ nói: được tiếng mà chẳng có miếng. Con bảo mẹ nên thế nào đây?
Ở ngoài đời mẹ mạnh mẽ bao nhiêu thì vì các con mẹ lại yếu đuối bấy nhiêu, dù quyết tâm lắm rồi, không biết mẹ sẽ giận được bao lâu hay lại quay lại bài “bố làm tốt hơn mẹ”. Cứ mỗi lần nhìn ánh mắt cười vui không trọn vẹn của các con, lòng mẹ lại như tan ra. Ngày hôm nay cũng vậy, sinh nhật con, mẹ biết con mong ai đến và mẹ biết con rất buồn và thất vọng. Nếu không nhắc thì không một cuộc nhắn tin hay điện thoại, chứ đừng nói chuyện có mặt. Xót con mẹ, ông Trời sinh ra là người đa cảm, ánh mắt như lối vào trái tim, không bao giờ giấu được.
Con hãy cho mẹ biết mẹ nên làm gì? Mẹ có nên thi thoảng chủ động nhắn tin hoặc xui em con điện thoại, để các con khỏi quên mất là có bố trên đời? Mẹ có nên thi thoảng tạo điều kiện cho bố đảo lộn cuộc sống của các con như đã làm, để thêm gia vị cho chuỗi ngày vui vẻ yên bình của chúng mình? Hay mẹ cứ để con quen với thực tại này, để trái tim con chai sạn một chút với sự khắc nghiệt, để tâm hồn con đóng băng một chút trước sự thờ ơ? Mẹ không biết nên thế nào, con yêu ạ! Chúc mừng sinh nhật con!
Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013
Mất “súng” vì lạm dụng thuốc cường dương
truyện sexTừ khi ra đời, ngoài việc giúp lấy lại “bản lĩnh” cho rất nhiều quý ông thì viagra cũng được cho là “con dao hai lưỡi” khá nguy hiểm. Nạn nhân mới nhất là một quý ông Colombia, người này đã phải chấp nhận cắt bỏ “súng ống” để cứu lấy người.
Tờ báo địa phương La Nacion của Colombia cho biết, người đàn ông (giấu tên) này năm nay đã 66 tuổi nhưng vẫn còn rất đào hoa. Trước khi bị “lâm nạn”, ông đã kịp cưa đổ một cô bồ trẻ. Và để xóa nhòa khoảng cách về tuổi tác, ông đã nhờ tới sự trợ giúp của Viagra, nhằm chứng minh với người tình rằng mình vẫn còn rất tráng kiện. Thời gian đầu, mọi chuyện diễn ra đúng như ý muốn, khi mà ông lão lục tuần này có thể làm chuyện ấy chẳng khác gì đám thanh niên trai tráng. Nhưng sang tháng thứ hai, chuyện tồi tệ bắt đầu xảy ra. Dương vật của ông cương cứng kể cả khi đã “xong việc và phải rất lâu sau nó mới chịu mềm lại. Bất chấp dấu hiệu nguy hiểm này, nạn nhân vẫn tiếp tục uống những viên thuốc cường dương màu xanh lá cây, thậm chí còn cho rằng, hiệu quả của nó “ngoài cả mong đợi” khi thời gian phát huy tác dụng ngày càng kéo dài. Chính sự chủ quan có phần ấu trĩ này đã khiến ông phải trả một cái giá đắt: Những cơn đau xuất hiện cùng với sự cương cứng và nhanh chóng phát tác mạnh mẽ khiến người tình trẻ hoảng hốt bỏ đi, để mặc ông già ham vui phải gọi cứu thương trong cơn hổ thẹn và đau đớn tột cùng.
Khi tiếp nhận bệnh nhân, Trung tâm y tế Gigante (miền Nam Colombia) đã không khỏi ngỡ ngàng trước tình trạng dở khóc dở cười của ông: Toàn bộ dương vật đã thâm tím và sưng vù. Không có nhiều kinh nghiệm trong những ca đặc biệt như này, họ tức tốc chuyển bệnh nhân lên tuyến trên - bệnh viện đa khoa Neiva. Tại đây, các bác sĩ đã chẩn đoán rằng toàn bộ “của quý” của người đàn ông này đã bị hoại tử và nó đang có dấu hiệu lan rộng sang các khu vực lân cận. Cách duy nhất để cứu lấy tính mạng cho bệnh nhân là phải… cắt bỏ dương vật. Không còn cách nào khác, người nhà bệnh nhân đành phải gật đầu đồng ý với chỉ định phẫu thuật này, trong khi bản thân khổ chủ thì đã bắt đầu mê man do quá đau đớn.
tải phim sex
Lâu nay, các biến chứng của thuốc tăng cường sinh lý cho nam giới đã được ghi nhận một cách khá đầy đủ. Bản thân hãng sản xuất Pfizer cũng dành hẳn một trang dài trong tờ hướng dẫn sử dụng đi kèm mỗi hộp thuốc để liệt kê những tác dụng phụ của nó, cùng lời khuyến cáo rõ ràng. Thường gặp nhất là cảnh “lên không chịu xuống”, còn để đến mức hoại tử như người đàn ông kể trên thì rất hạn hữu.
Theo các bác sĩ, ngay cả khi tình huống xấu này xảy ra, nếu được chữa trị kịp thời, nạn nhân vẫn có cơ hội giữ lại được “của quý” cùng khả năng giường chiếu. Người đàn ông 66 tuổi kể trên đã gọi cứu thương khi quá muộn, toàn bộ dương vật của ông đã hoại tử ở mức không thể “vớt vát” được. Dù sao, ông vẫn còn may mắn khi giữ được tính mạng của mình. Nếu để chậm khoảng 1 ngày nữa thôi, nguy cơ tử vong do hoại tử lan rộng gây nhiễm trùng máu là rất cao. truyện hiếp dâm
Tờ báo địa phương La Nacion của Colombia cho biết, người đàn ông (giấu tên) này năm nay đã 66 tuổi nhưng vẫn còn rất đào hoa. Trước khi bị “lâm nạn”, ông đã kịp cưa đổ một cô bồ trẻ. Và để xóa nhòa khoảng cách về tuổi tác, ông đã nhờ tới sự trợ giúp của Viagra, nhằm chứng minh với người tình rằng mình vẫn còn rất tráng kiện. Thời gian đầu, mọi chuyện diễn ra đúng như ý muốn, khi mà ông lão lục tuần này có thể làm chuyện ấy chẳng khác gì đám thanh niên trai tráng. Nhưng sang tháng thứ hai, chuyện tồi tệ bắt đầu xảy ra. Dương vật của ông cương cứng kể cả khi đã “xong việc và phải rất lâu sau nó mới chịu mềm lại. Bất chấp dấu hiệu nguy hiểm này, nạn nhân vẫn tiếp tục uống những viên thuốc cường dương màu xanh lá cây, thậm chí còn cho rằng, hiệu quả của nó “ngoài cả mong đợi” khi thời gian phát huy tác dụng ngày càng kéo dài. Chính sự chủ quan có phần ấu trĩ này đã khiến ông phải trả một cái giá đắt: Những cơn đau xuất hiện cùng với sự cương cứng và nhanh chóng phát tác mạnh mẽ khiến người tình trẻ hoảng hốt bỏ đi, để mặc ông già ham vui phải gọi cứu thương trong cơn hổ thẹn và đau đớn tột cùng.
Khi tiếp nhận bệnh nhân, Trung tâm y tế Gigante (miền Nam Colombia) đã không khỏi ngỡ ngàng trước tình trạng dở khóc dở cười của ông: Toàn bộ dương vật đã thâm tím và sưng vù. Không có nhiều kinh nghiệm trong những ca đặc biệt như này, họ tức tốc chuyển bệnh nhân lên tuyến trên - bệnh viện đa khoa Neiva. Tại đây, các bác sĩ đã chẩn đoán rằng toàn bộ “của quý” của người đàn ông này đã bị hoại tử và nó đang có dấu hiệu lan rộng sang các khu vực lân cận. Cách duy nhất để cứu lấy tính mạng cho bệnh nhân là phải… cắt bỏ dương vật. Không còn cách nào khác, người nhà bệnh nhân đành phải gật đầu đồng ý với chỉ định phẫu thuật này, trong khi bản thân khổ chủ thì đã bắt đầu mê man do quá đau đớn.
tải phim sex
Lâu nay, các biến chứng của thuốc tăng cường sinh lý cho nam giới đã được ghi nhận một cách khá đầy đủ. Bản thân hãng sản xuất Pfizer cũng dành hẳn một trang dài trong tờ hướng dẫn sử dụng đi kèm mỗi hộp thuốc để liệt kê những tác dụng phụ của nó, cùng lời khuyến cáo rõ ràng. Thường gặp nhất là cảnh “lên không chịu xuống”, còn để đến mức hoại tử như người đàn ông kể trên thì rất hạn hữu.
Theo các bác sĩ, ngay cả khi tình huống xấu này xảy ra, nếu được chữa trị kịp thời, nạn nhân vẫn có cơ hội giữ lại được “của quý” cùng khả năng giường chiếu. Người đàn ông 66 tuổi kể trên đã gọi cứu thương khi quá muộn, toàn bộ dương vật của ông đã hoại tử ở mức không thể “vớt vát” được. Dù sao, ông vẫn còn may mắn khi giữ được tính mạng của mình. Nếu để chậm khoảng 1 ngày nữa thôi, nguy cơ tử vong do hoại tử lan rộng gây nhiễm trùng máu là rất cao. truyện hiếp dâm
Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013
9X đua nhau gợi cảm trên xe đạp điện
truyện loạn luânXe đạp điện đang là từ khóa khá "hot" hiện nay. Chỉ cần gõ vào công cụ tìm kiếm của Google từ khóa "xe đạp điện", chỉ trong 0,24 giây đã có đến 22 triệu kết quả. Điều đó đủ thấy, xe đạp điện đang thực sự là một cơn sốt. Loại xe này đang được đông đảo người dân yêu thích và lựa chọn sử dụng như phương tiện giao thông hàng ngày cho mình.
Gạt phăng khái niệm xe đạp điện chỉ dành cho các bà nội trợ nhàn rỗi, chúng đã mau chóng xâm nhập và thu phục được rất nhiều thị phần khách hàng với nhiều độ tuổi, nghề nghiệp và cấp bậc xã hội. Hiện nay có một bộ phận đông đảo dân công sở, dân kinh doanh và học sinh, sinh viên là khách hàng quen thuộc của xe đạp điện.
Đặc biệt những chiếc xe nhỏ gọn được các nhà sản xuất quảng cáo hết lời là nhẹ nhàng, an toàn và tiện lợi đã rất được lòng các bậc phụ huynh, học sinh. Theo quan sát, tại các trường trung học cơ sở và trung học phổ thông tại Hà Nội và Sài Gòn có tỉ lệ học sinh đi xe đạp điện rất cao. Tại bãi gửi xe của các trường đại học, xe đạp điện đang đông dần lên trông thấy.
Những chiếc xe nhỏ nhắn, xinh xắn đủ sắc màu, kiểu dáng, tiếng còi và đặc biệt là có chiếc giỏ xe bằng làn mây, tre, nhựa đậm chất vintage đáng yêu này đã khiến nhiều bạn gái 9X thậm chí là 10X yêu thích, tin dùng.
Xe đạp điện đang rất được lòng phái đẹp trẻ tuổi hiện nay (hình minh họa)
Như một quy luật bất thành văn, song hành với trào lưu luôn là những hệ lụy đáng bàn. Xe đạp điện cũng không nằm ngoài cuộc. Bên cạnh vẻ đẹp và tính tiện dụng, tiết kiệm và thân thiện với môi trường, xe đạp điện đang thực sự là vấn đề làm đau đầu các cơ quan chức năng, người tham gia giao thông và cả văn hóa xã hội.
Từ khi trở thành mốt đến nay, những chiếc xe đạp điện đã gây nhiều phiền toái. Bên cạnh việc rất nhiều "quái xế" nam thường xuyên diễn xiếc, các nữ sinh, bạn gái độ tuổi thanh thiếu niên cũng phớt lờ quy định giao thông dành cho xe đạp điện. Nạn phóng nhanh, vượt ẩu, lạng lách, vượt đèn đỏ, không đội mũ bảo hiểm ở các bạn trẻ này đã nhiều lần bị cảnh báo.
Không chỉ thiếu ý thức trong việc chấp hành luật lệ giao thông, gây nguy hiểm cho người khác, nhiều cô gái còn quá vô tư trong việc ăn mặc. Chiếc xe khá thấp và nhỏ nên nhiều cô gái tỏ ra rất thoải mái với trang phục gợi cảm, mát mẻ thậm chí là thiếu vải. Những cô gái 9X, 10X mặc quần siêu ngắn, áo hở bụng hở ngực, hở lưng cưỡi xe đạp điện cười nói ồn ào đang là hình ảnh gây ác cảm cho người tham gia giao thông.
Ống kính phóng viên cũng như người đi đường đã ghi nhận rất nhiều hình ảnh thiếu thẩm mỹ của một bộ phận giới trẻ khi đi xe đạp điện. Đại đa số các bạn trẻ đi xe đạp điện đều không đội mũ bảo hiểm. Họ thoải mái diễn thời trang với đủ kiểu tóc, khoe chân dài, vòng eo và cả vòng 1 với những trang phục siêu ngắn, cắt khoét đủ kiểu dáng gợi cảm.
Cô gái mặc bộ jumpsuit màu da rất phá cách đầu không đội mũ bảo hiểm
Thời trang trên đông dưới hè của xe đạp điện đang rất hiện rất nhiều trong những ngày chuyển mùa
Những cặp giò "xúc xích" vi vu xe đạp điện phim sex mobile
Xe nhỏ nhắn nhưng các bạn trẻ thường xuyên đèo 2, đèo 3 rất nguy hiểm
Trang phục mát mẻ xuống phố với xe đạp điện
Gạt phăng khái niệm xe đạp điện chỉ dành cho các bà nội trợ nhàn rỗi, chúng đã mau chóng xâm nhập và thu phục được rất nhiều thị phần khách hàng với nhiều độ tuổi, nghề nghiệp và cấp bậc xã hội. Hiện nay có một bộ phận đông đảo dân công sở, dân kinh doanh và học sinh, sinh viên là khách hàng quen thuộc của xe đạp điện.
Đặc biệt những chiếc xe nhỏ gọn được các nhà sản xuất quảng cáo hết lời là nhẹ nhàng, an toàn và tiện lợi đã rất được lòng các bậc phụ huynh, học sinh. Theo quan sát, tại các trường trung học cơ sở và trung học phổ thông tại Hà Nội và Sài Gòn có tỉ lệ học sinh đi xe đạp điện rất cao. Tại bãi gửi xe của các trường đại học, xe đạp điện đang đông dần lên trông thấy.
Những chiếc xe nhỏ nhắn, xinh xắn đủ sắc màu, kiểu dáng, tiếng còi và đặc biệt là có chiếc giỏ xe bằng làn mây, tre, nhựa đậm chất vintage đáng yêu này đã khiến nhiều bạn gái 9X thậm chí là 10X yêu thích, tin dùng.

Xe đạp điện đang rất được lòng phái đẹp trẻ tuổi hiện nay (hình minh họa)
Như một quy luật bất thành văn, song hành với trào lưu luôn là những hệ lụy đáng bàn. Xe đạp điện cũng không nằm ngoài cuộc. Bên cạnh vẻ đẹp và tính tiện dụng, tiết kiệm và thân thiện với môi trường, xe đạp điện đang thực sự là vấn đề làm đau đầu các cơ quan chức năng, người tham gia giao thông và cả văn hóa xã hội.
Từ khi trở thành mốt đến nay, những chiếc xe đạp điện đã gây nhiều phiền toái. Bên cạnh việc rất nhiều "quái xế" nam thường xuyên diễn xiếc, các nữ sinh, bạn gái độ tuổi thanh thiếu niên cũng phớt lờ quy định giao thông dành cho xe đạp điện. Nạn phóng nhanh, vượt ẩu, lạng lách, vượt đèn đỏ, không đội mũ bảo hiểm ở các bạn trẻ này đã nhiều lần bị cảnh báo.
Không chỉ thiếu ý thức trong việc chấp hành luật lệ giao thông, gây nguy hiểm cho người khác, nhiều cô gái còn quá vô tư trong việc ăn mặc. Chiếc xe khá thấp và nhỏ nên nhiều cô gái tỏ ra rất thoải mái với trang phục gợi cảm, mát mẻ thậm chí là thiếu vải. Những cô gái 9X, 10X mặc quần siêu ngắn, áo hở bụng hở ngực, hở lưng cưỡi xe đạp điện cười nói ồn ào đang là hình ảnh gây ác cảm cho người tham gia giao thông.
Ống kính phóng viên cũng như người đi đường đã ghi nhận rất nhiều hình ảnh thiếu thẩm mỹ của một bộ phận giới trẻ khi đi xe đạp điện. Đại đa số các bạn trẻ đi xe đạp điện đều không đội mũ bảo hiểm. Họ thoải mái diễn thời trang với đủ kiểu tóc, khoe chân dài, vòng eo và cả vòng 1 với những trang phục siêu ngắn, cắt khoét đủ kiểu dáng gợi cảm.

Cô gái mặc bộ jumpsuit màu da rất phá cách đầu không đội mũ bảo hiểm

Thời trang trên đông dưới hè của xe đạp điện đang rất hiện rất nhiều trong những ngày chuyển mùa

Những cặp giò "xúc xích" vi vu xe đạp điện phim sex mobile



Xe nhỏ nhắn nhưng các bạn trẻ thường xuyên đèo 2, đèo 3 rất nguy hiểm


Trang phục mát mẻ xuống phố với xe đạp điện



Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013
Muốn tố cáo bạn tình lây HIV cho tôi
truyện sex hayTôi quan hệ với một người đàn ông. Sau đó vợ anh ta cho biết anh bị lây HIV từ một cave. Anh ta chán đời nên đi trả thù đàn bà. Tôi mới quen anh ta, giữa chúng tôi không có thù hằn gì cả.
Sốc khi nghe tin bạn tình bị HIV
Sờ soạng có thể lây HIV?
Xin hỏi tôi có thể bị nhiễm HIV không? Nếu bị thì tôi phải điều trị như thế nào? Tôi muốn anh ta phải trả giá để không làm hại các cô gái khác nữa, vậy tôi có thể báo công an được không? Hãy cho tôi lời khuyên vì tôi đang rất buồn và rối trí, tôi có thể có những hành động thiếu suy nghĩ nữa (Hương).

Ảnh minh họa: Yourtango.
Trả lời:
Chào bạn
Nếu bạn có quan hệ tình dục với người đã xác định bị nhiễm HIV hoặc người mà bạn không rõ tình trạng nhiễm hay yếu tố nguy cơ của họ, trong trường hợp không thực hiện các biện pháp bảo vệ (như sử dụng bao cao su), bạn hoàn toàn có khả năng bị lây truyền HIV hay các bệnh lây truyền qua quan hệ tình dục từ người đó. Khả năng này cũng tuỳ thuộc vào hành vi quan hệ (đường quan hệ, số lần quan hệ) mà có thể gia tăng nguy cơ.
Để xác định tình trạng của mình, bạn nên đến ngay cơ sở y tế để được xét nghiệm HIV cũng như các tầm soát bệnh lây truyền qua đường tình dục khác.
Vấn đề điều trị chỉ được đặt ra khi đã khẳng định tình trạng nhiễm bằng xét nghiệm. Ở đây, tôi chỉ xin chia sẻ một số thông điệp liên quan đến điều trị HIV như sau:
- Đây là một bệnh mạn tính, hiện tại chưa có thuốc điều trị khỏi hoàn toàn. Mặc dù vậy, với sự tiến bộ của điều trị kháng virus bằng thuốc ARV, người bệnh có thể sống khoẻ mạnh bình thường với căn bệnh này như bất kỳ căn bệnh mạn tính khác. Song song với thuốc, việc thay đổi lối sống cũng sẽ góp phần tích cực cho điều trị (dinh dưỡng, thể dục...)
- Điều trị HIV là một hợp phần gồm nhiều mảng nhỏ, trong đó người bệnh cần tuân thủ điều trị nghiêm ngặt theo hướng dẫn của nhân viên y tế. Trước và trong quá trình điều trị, người bệnh sẽ được tham vấn các nội dung liên quan đến tuân thủ.
- Cho dù nhiễm hay không, thái độ với căn bệnh đóng vai trò quan trọng. Thái độ đúng (thận trọng với yếu tố nguy cơ lây nhiễm, lạc quan, lối sống tích cực...) sẽ góp phần đảm bảo cho người bệnh một cuộc sống khỏe mạnh và hữu ích.
Còn về câu hỏi của bạn "muốn anh ta phải trả giá để không làm hại các cô gái khác nữa, vậy tôi có thể báo công an được không?", luật sư Nguyễn Đức Hoàng, Văn phòng Luật sư Phan giải đáp như sau:
Theo tôi, bạn cần bình tĩnh tìm hiểu kỹ thực hư vụ việc. Tất cả những điều bạn nói về người đàn ông này đều do vợ anh ta kể. Vì vậy, bạn cần kiểm tra xem mình có bị nhiễm HIV hay không và nguyên nhân có phải là do anh ta lây nhiễm không.
Nếu bạn có đầy đủ chứng cứ để chứng minh anh ta biết mình bị nhiễm HIV nhưng vẫn cố ý lây nhiễm cho bạn vì muốn trả thù đàn bà thì lúc này, hành vi của anh ta có dấu hiệu phạm tội “lây truyền HIV cho người khác” theo Điều 117 Bộ luật Hình sự. Cụ thể: phim sex mobile
1. Người nào biết mình bị nhiễm HIV mà cố ý lây truyền bệnh cho người khác, thì bị phạt tù từ một năm đến ba năm.
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ ba năm đến bảy năm:
a) Đối với nhiều người;
b) Đối với người chưa thành niên;
c) Đối với thầy thuốc hoặc nhân viên y tế trực tiếp chữa bệnh cho mình;
d) Đối với người thi hành công vụ hoặc vì lý do công vụ của nạn nhân.
Theo quy định pháp luật, công dân có thể tố giác tội phạm với Cơ quan điều tra, Viện kiểm sát, Tòa án hoặc với các cơ quan, tổ chức khác. Do đó, bạn có thể gửi đơn tố giác đến cơ quan công an về hành vi phạm tội của người đàn ông trên. Trong đơn tố cáo phải ghi rõ họ, tên, địa chỉ người tố giác; nội dung tố giác kèm theo các chứng cứ cần thiết.
Thân ái.
Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013
Ảnh chân dung hoàn hảo của người đẹp hoàn vũ
truyện sex loạn luânTrương Thị May và 85 cô gái đẹp nhất thế giới đã có buổi chụp hình chân dung tại Nga hôm 28/10 vừa qua.

Trương Thị May diện váy dạ hội màu hồng trong buổi chụp hình mới nhất
Người mẫu 25 tuổi giữ vẻ lạnh lùng, cá tính trong ảnh chân dung
HH Venezuela
phim sex mobile
HH Mỹ
Ukraina
Thổ Nhĩ Kỳ
Trinidad&Tobago
Thái Lan
Thụy Sỹ
Thụy Điển
Sri Lanka
Tây Ban Nha
Nam Phi
Slovenia
Slovakia
Singapore
Serbia
Nga
Rumani
Puerto Rico
Ba Lan

Trương Thị May diện váy dạ hội màu hồng trong buổi chụp hình mới nhất

Người mẫu 25 tuổi giữ vẻ lạnh lùng, cá tính trong ảnh chân dung

HH Venezuela
phim sex mobile

HH Mỹ

Ukraina

Thổ Nhĩ Kỳ

Trinidad&Tobago

Thái Lan

Thụy Sỹ

Thụy Điển

Sri Lanka

Tây Ban Nha

Nam Phi

Slovenia

Slovakia

Singapore

Serbia

Nga



Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013
Người yêu năn nỉ “vượt rào”
Truyện người lớn Em và người yêu quan nhau đã 3 năm, gần đây mới có điều kiện đi chơi xa với nhau. Có thể nói chúng em rất hiểu biết, tin cậy lẫn nhau và có ý muốn tiến tới hôn nhân. Tuy nhiên, do cuộc sống của hai đứa chưa ổn định nên chưa cưới.
Thời gian gần đây, mỗi lần đi chơi riêng với nhau, anh ấy hay đòi hỏi và năn nỉ em “vượt rào”. Lý do là trước sau gì cũng cưới, hơn nữa chúng em quen nhau cũng đã khá lâu. Em thử hỏi một vài người bạn, cả những người lớn tuổi về việc có nên “ăn cơm trước kẻng”, nhiều người cho rằng trước hay sau có gì khác nhau, “ăn đi chớ để làm gì” cho nó mốc meo, sau này ân hận.
Tuy nhiên, có một người, lại là nam, khuyên em không nên dễ dãi vì “đàn ông coi vậy mà hỏng phải vậy”. Khi quen bạn gái, gã đàn ông nào cũng muốn chiếm đoạt nhưng khi lấy vợ thì lại đi tìm những cô gái còn nguyên si. Em thấy ý của bạn này cũng hợp lý và đáng tin cậy nhưng khi kể với người yêu thì anh ấy cho rằng “thằng đó bị hâm”.
Tại sao cùng một vấn đề mà nhiều ý kiến trái chiều như vậy? Thú thật là em cũng sờ sợ mỗi khi bị người yêu “rủ rê, dụ dỗ”, có lần em cũng suýt chịu thua nhưng do cái sợ lấn át sự ham muốn nên em dừng lại được. Như vậy, em phải làm sao vì “9 người, 10 ý”? (lyhuong...@gmail.com)
Bạn thân mến,
Cái chuyện “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” là kinh nghiệm ông cha ta đã đúc kết rồi. Muốn không bị “cháy” chỉ có mỗi một cách là không được đem hai thứ đó để gần nhau. Tuy nhiên, nói thì nói vậy chớ trong tình yêu trai gái có những điều mà không ai có thể nói chắc chắn được.
Trong thời đại hiện nay, có rất nhiều vấn đề “phức tạp” đối với những đôi lứa đang yêu nhau. Nếu như ngày xưa, có khi đến lúc cưới, cô dâu chú rể mới biết mặt thì ngày nay mọi sự đã khác: Những người yêu nhau có thể gặp gỡ nhau hằng ngày, nói chuyện điện thoại, nhắn tin hàng giờ, lên mạng chát chít liên tục...
Đặc biệt, với cái nhìn khá thông thoáng về chuyện yêu đương, trai gái như hiện nay thì việc hai người không phải vợ chồng nhưng vẫn vượt qua giới hạn là khá phổ biến. Thậm chí đối với nhiều cặp đôi, quan hệ tình dục trước hôn nhân là chuyện tất nhiên phải làm để kiểm chứng xem đối tác của mình bản lĩnh đến đâu, có thật sự “không có vấn đề gì về giới tính” hay không? Phim sex mobile
Tuy nhiên, theo nhiều người trong cuộc, quan hệ tình dục trước hôn nhân cũng có lắm điều phiền toái, nhất là về phía các bạn nữ. Khi được hỏi, nhiều chị em cho biết họ hoàn toàn bị động, không thể chống trả trước đòi hỏi mãnh liệt của đối phương nên cuối cùng chỉ còn biết... xếp giáp quy hàng chứ bản thân người con gái rất hiếm khi chủ động khiêu khích để “khám phá” xem bạn trai của mình mạnh yếu thế nào!
Điều đó cho thấy việc đòi hỏi quan hệ tình dục thường là thuộc về đàn ông, còn việc người phụ nữ cho hay không... cũng thuộc về họ luôn bởi họ có sức mạnh thể lực lẫn ý chí, tình cảm để khiến bạn gái xiêu lòng.
Trở lại vấn đề bạn đang phân vân: Quan hệ tình dục trước hay để dành cho ngày cưới là quyền tự do của mỗi người. Tuy nhiên, nếu các bạn nữ biết được thông tin này thì hẳn sẽ giật mình: Nhiều cuộc khảo sát, phỏng vấn dành cho nam giới về vấn đề hôn nhân đã nhận được câu trả lời: Tuyệt đại đa số các anh đều mong muốn người vợ của mình còn “nguyên si cái ngàn vàng” khi về nhà chồng.
Chị em thấy mâu thuẫn không? Mâu thuẫn quá đi chứ. Điều đó có nghĩa trong nhận thức của các anh đã có sự “phân biết đối xử” giữa “còn nguyên” và “đã mất”! Chưa kể những thiệt hại cả thể xác lẫn tinh thần mà các bạn nữ phải gánh chịu khi lỡ “cho đi cái quý nhất của người con gái” thì nhận thức của giới mày râu về vấn đề này cũng khiến chị em bị tổn thương. Nếu các anh xem quan hệ tình dục là đỉnh cao của tình yêu thì trước hay sau không quan trọng lắm nhưng với người muốn “thử xem cô nàng ấy như thế nào” thì rất nguy hiểm.
Tóm lại, trong chuyện này không thể khuyên bạn nên “cho” hay nên “giữ” vì chỉ có bạn mới biết chọn lựa nào tốt hơn. Tuy nhiên, có lẽ bạn nên lưu tâm đến ý kiến của người bạn trai vì anh ấy sẽ khách quan hơn người yêu của bạn. Còn cái chuyện ai đó khuyên bạn “ăn đi chớ để làm gì” thì chẳng qua họ không phải người trong cuộc, họ đâu phải gánh chịu hậu quả nên cứ nói như vậy thôi. Truyện 18+
Bản thân bạn cũng thấy “sờ sợ mỗi khi bị người yêu “rủ rê, dụ dỗ” có nghĩa là bạn cũng không muốn điều đó xảy ra. Vậy nên, để đề phòng bất trắc về sau, có lẽ bạn đừng mang đống rơm để cạnh ngọn lửa bởi chắc chắn sau vài lần gió thổi tạt qua, tạt lại, ngọn lửa sẽ “táp” vào đống rơm và... gây ra cháy nổ.
Thời gian gần đây, mỗi lần đi chơi riêng với nhau, anh ấy hay đòi hỏi và năn nỉ em “vượt rào”. Lý do là trước sau gì cũng cưới, hơn nữa chúng em quen nhau cũng đã khá lâu. Em thử hỏi một vài người bạn, cả những người lớn tuổi về việc có nên “ăn cơm trước kẻng”, nhiều người cho rằng trước hay sau có gì khác nhau, “ăn đi chớ để làm gì” cho nó mốc meo, sau này ân hận.
Tuy nhiên, có một người, lại là nam, khuyên em không nên dễ dãi vì “đàn ông coi vậy mà hỏng phải vậy”. Khi quen bạn gái, gã đàn ông nào cũng muốn chiếm đoạt nhưng khi lấy vợ thì lại đi tìm những cô gái còn nguyên si. Em thấy ý của bạn này cũng hợp lý và đáng tin cậy nhưng khi kể với người yêu thì anh ấy cho rằng “thằng đó bị hâm”.
Tại sao cùng một vấn đề mà nhiều ý kiến trái chiều như vậy? Thú thật là em cũng sờ sợ mỗi khi bị người yêu “rủ rê, dụ dỗ”, có lần em cũng suýt chịu thua nhưng do cái sợ lấn át sự ham muốn nên em dừng lại được. Như vậy, em phải làm sao vì “9 người, 10 ý”? (lyhuong...@gmail.com)
Bạn thân mến,
Cái chuyện “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” là kinh nghiệm ông cha ta đã đúc kết rồi. Muốn không bị “cháy” chỉ có mỗi một cách là không được đem hai thứ đó để gần nhau. Tuy nhiên, nói thì nói vậy chớ trong tình yêu trai gái có những điều mà không ai có thể nói chắc chắn được.
Trong thời đại hiện nay, có rất nhiều vấn đề “phức tạp” đối với những đôi lứa đang yêu nhau. Nếu như ngày xưa, có khi đến lúc cưới, cô dâu chú rể mới biết mặt thì ngày nay mọi sự đã khác: Những người yêu nhau có thể gặp gỡ nhau hằng ngày, nói chuyện điện thoại, nhắn tin hàng giờ, lên mạng chát chít liên tục...
Đặc biệt, với cái nhìn khá thông thoáng về chuyện yêu đương, trai gái như hiện nay thì việc hai người không phải vợ chồng nhưng vẫn vượt qua giới hạn là khá phổ biến. Thậm chí đối với nhiều cặp đôi, quan hệ tình dục trước hôn nhân là chuyện tất nhiên phải làm để kiểm chứng xem đối tác của mình bản lĩnh đến đâu, có thật sự “không có vấn đề gì về giới tính” hay không? Phim sex mobile
Tuy nhiên, theo nhiều người trong cuộc, quan hệ tình dục trước hôn nhân cũng có lắm điều phiền toái, nhất là về phía các bạn nữ. Khi được hỏi, nhiều chị em cho biết họ hoàn toàn bị động, không thể chống trả trước đòi hỏi mãnh liệt của đối phương nên cuối cùng chỉ còn biết... xếp giáp quy hàng chứ bản thân người con gái rất hiếm khi chủ động khiêu khích để “khám phá” xem bạn trai của mình mạnh yếu thế nào!
Điều đó cho thấy việc đòi hỏi quan hệ tình dục thường là thuộc về đàn ông, còn việc người phụ nữ cho hay không... cũng thuộc về họ luôn bởi họ có sức mạnh thể lực lẫn ý chí, tình cảm để khiến bạn gái xiêu lòng.
Trở lại vấn đề bạn đang phân vân: Quan hệ tình dục trước hay để dành cho ngày cưới là quyền tự do của mỗi người. Tuy nhiên, nếu các bạn nữ biết được thông tin này thì hẳn sẽ giật mình: Nhiều cuộc khảo sát, phỏng vấn dành cho nam giới về vấn đề hôn nhân đã nhận được câu trả lời: Tuyệt đại đa số các anh đều mong muốn người vợ của mình còn “nguyên si cái ngàn vàng” khi về nhà chồng.
Chị em thấy mâu thuẫn không? Mâu thuẫn quá đi chứ. Điều đó có nghĩa trong nhận thức của các anh đã có sự “phân biết đối xử” giữa “còn nguyên” và “đã mất”! Chưa kể những thiệt hại cả thể xác lẫn tinh thần mà các bạn nữ phải gánh chịu khi lỡ “cho đi cái quý nhất của người con gái” thì nhận thức của giới mày râu về vấn đề này cũng khiến chị em bị tổn thương. Nếu các anh xem quan hệ tình dục là đỉnh cao của tình yêu thì trước hay sau không quan trọng lắm nhưng với người muốn “thử xem cô nàng ấy như thế nào” thì rất nguy hiểm.
Tóm lại, trong chuyện này không thể khuyên bạn nên “cho” hay nên “giữ” vì chỉ có bạn mới biết chọn lựa nào tốt hơn. Tuy nhiên, có lẽ bạn nên lưu tâm đến ý kiến của người bạn trai vì anh ấy sẽ khách quan hơn người yêu của bạn. Còn cái chuyện ai đó khuyên bạn “ăn đi chớ để làm gì” thì chẳng qua họ không phải người trong cuộc, họ đâu phải gánh chịu hậu quả nên cứ nói như vậy thôi. Truyện 18+
Bản thân bạn cũng thấy “sờ sợ mỗi khi bị người yêu “rủ rê, dụ dỗ” có nghĩa là bạn cũng không muốn điều đó xảy ra. Vậy nên, để đề phòng bất trắc về sau, có lẽ bạn đừng mang đống rơm để cạnh ngọn lửa bởi chắc chắn sau vài lần gió thổi tạt qua, tạt lại, ngọn lửa sẽ “táp” vào đống rơm và... gây ra cháy nổ.
Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013
Mất cảm giác 'yêu' vì chồng mê nhậu
Truyện sex hay
Tôi thật sự chán nản cảnh ngồi ôm con chờ đợi anh về, ghê sợ mùi men say, sợ đến phát ói. Dần dần tôi cũng không còn ham muốn gì, luôn cảm thấy bực dọc, cáu gắt khi anh say.
Tôi và chồng 35 tuổi, lấy nhau được 5 năm, có con gái hơn 2 tuổi. Tôi là nhân viên văn phòng, thu nhập bình thường, chồng cũng thế. Từ khi quen nhau, chồng hay nhậu nhưng tôi nghĩ do anh sống xa nhà (quê chồng ở Cà Mau) vả lại chưa có gia đình nên rảnh mà nhậu, nếu có gia đình, có con sẽ không làm thế nữa.
Tôi đã lầm, ngày mới về anh còn hạn chế nhậu, sau đó ngày càng tăng, cả tuần chỉ nghỉ nhậu được một hai ngày. Mình tôi thui thủi ở nhà, ngày nào cũng phải trông ngóng, lo lắng vì sợ anh bị tai nạn do nhậu quá nhiều. Rồi tôi quyết định sinh con, với ý nghĩ có con rồi anh sẽ vì thương con mà thay đổi. Mọi thứ không khả quan hơn, mặc dù con gái rất kháu khỉnh, thông minh.
Tôi còn nhớ anh chỉ nghỉ nhậu được 3 ngày khi con mới sinh rồi đâu cũng vào đấy. Có những khi bị bệnh, mệt mỏi, tôi cũng không được nghỉ ngơi vì phải chăm con, lo việc nhà. Tôi bị anh bỏ rơi, vì mỗi ngày anh về thì lăn ra ngủ, sáng dậy chỉ kịp chuẩn bị cho cá nhân anh rồi đi làm chứ không kịp làm gì cả. Tôi vừa làm vợ, làm chồng, làm cha của con. Mỗi buổi tối tôi ôm con vừa chờ anh vừa khóc, đêm cô đơn, lặng lẽ khóc thầm. Tôi không biết có nhiều người giống mình không, họ xử trí ra sao?Tải phim sex
Tôi từ năn nỉ, van xin đến cãi vã, to tiếng rồi đau buồn, mất ngủ hàng đêm, ngã bệnh cũng không thay đổi được anh. Tôi nhờ gia đình hai bên tác động, cũng chẳng có kết quả gì, nghĩ mình hình thức bình thường nên đã thay đổi, chăm chút hơn. Khi anh về, lo lắng, ân cần, kết quả bằng không. Có khi bế tắc quá tôi nghĩ mình chết rồi sẽ sướng hơn cảnh sống như thế này. Mỗi ngày, anh đều gạt tôi bận làm đêm, hứa là không nhậu để rồi khi về tới nhà là say. Ngày nào cũng thế, ngày nào tôi cũng hy vọng rồi thất vọng, cứ thế lặp lại liên tục.
Tôi thật sự chán nản cảnh ngồi ôm con chờ đợi anh về, ghê sợ mùi men say, sợ đến phát ói. Dần dần tôi cũng không còn ham muốn gì, luôn cảm thấy bực dọc, cáu gắt khi anh say. Tôi càng ngày càng không tôn trọng chồng vì nhậu vào lại thay đổi tính nết, nói nhăng nói cuội, có khi hành động mất lý trí, giống như người điên. Không biết từ khi nào trong đầu tôi có ý nghĩ sẽ ly hôn, ngày càng lớn dần, giờ ý nghĩ đó thường trực trong đầu. Chỉ lo con còn quá nhỏ, tôi sợ con sau này mặc cảm, thiệt thòi mà cứ tiếp tục như thế này chắc tôi điên mất. Ngày ngày tôi phải đối diện với một người say, không có trách nhiệm lo lắng, gánh vác gia đình. Truyện tình yêu
Tôi yêu anh rất nhiều, yêu con người thực (khi không say) của anh, nhưng tình cảm đối với anh vô nghĩa quá, anh không cần, không quý trọng. Đã nhiều lần tôi thẳng thắn, cho anh lựa chọn giữa gia đình và thói nhậu xấu xa, lần nào anh cũng hứa rồi vẫn thế. Anh chỉ gạt tôi thôi. Tôi mơ có một phép màu sẽ thay đổi được anh, nhưng phép màu thì làm gì có. Việc anh thay đổi, dành thời gian cho gia đình là hoàn toàn không thể xảy ra nữa rồi. Tôi phải làm sao? Có nên ly hôn hay phải làm gì? Sẽ đơn phương ly hôn? Thủ tục có khó khăn không? Mong các bạn cho ý kiến. Cảm ơn các bạn rất nhiều. tùng hùng 1
Tôi thật sự chán nản cảnh ngồi ôm con chờ đợi anh về, ghê sợ mùi men say, sợ đến phát ói. Dần dần tôi cũng không còn ham muốn gì, luôn cảm thấy bực dọc, cáu gắt khi anh say.
Tôi và chồng 35 tuổi, lấy nhau được 5 năm, có con gái hơn 2 tuổi. Tôi là nhân viên văn phòng, thu nhập bình thường, chồng cũng thế. Từ khi quen nhau, chồng hay nhậu nhưng tôi nghĩ do anh sống xa nhà (quê chồng ở Cà Mau) vả lại chưa có gia đình nên rảnh mà nhậu, nếu có gia đình, có con sẽ không làm thế nữa.
Tôi đã lầm, ngày mới về anh còn hạn chế nhậu, sau đó ngày càng tăng, cả tuần chỉ nghỉ nhậu được một hai ngày. Mình tôi thui thủi ở nhà, ngày nào cũng phải trông ngóng, lo lắng vì sợ anh bị tai nạn do nhậu quá nhiều. Rồi tôi quyết định sinh con, với ý nghĩ có con rồi anh sẽ vì thương con mà thay đổi. Mọi thứ không khả quan hơn, mặc dù con gái rất kháu khỉnh, thông minh.
Tôi còn nhớ anh chỉ nghỉ nhậu được 3 ngày khi con mới sinh rồi đâu cũng vào đấy. Có những khi bị bệnh, mệt mỏi, tôi cũng không được nghỉ ngơi vì phải chăm con, lo việc nhà. Tôi bị anh bỏ rơi, vì mỗi ngày anh về thì lăn ra ngủ, sáng dậy chỉ kịp chuẩn bị cho cá nhân anh rồi đi làm chứ không kịp làm gì cả. Tôi vừa làm vợ, làm chồng, làm cha của con. Mỗi buổi tối tôi ôm con vừa chờ anh vừa khóc, đêm cô đơn, lặng lẽ khóc thầm. Tôi không biết có nhiều người giống mình không, họ xử trí ra sao?Tải phim sex
Tôi từ năn nỉ, van xin đến cãi vã, to tiếng rồi đau buồn, mất ngủ hàng đêm, ngã bệnh cũng không thay đổi được anh. Tôi nhờ gia đình hai bên tác động, cũng chẳng có kết quả gì, nghĩ mình hình thức bình thường nên đã thay đổi, chăm chút hơn. Khi anh về, lo lắng, ân cần, kết quả bằng không. Có khi bế tắc quá tôi nghĩ mình chết rồi sẽ sướng hơn cảnh sống như thế này. Mỗi ngày, anh đều gạt tôi bận làm đêm, hứa là không nhậu để rồi khi về tới nhà là say. Ngày nào cũng thế, ngày nào tôi cũng hy vọng rồi thất vọng, cứ thế lặp lại liên tục.
Tôi thật sự chán nản cảnh ngồi ôm con chờ đợi anh về, ghê sợ mùi men say, sợ đến phát ói. Dần dần tôi cũng không còn ham muốn gì, luôn cảm thấy bực dọc, cáu gắt khi anh say. Tôi càng ngày càng không tôn trọng chồng vì nhậu vào lại thay đổi tính nết, nói nhăng nói cuội, có khi hành động mất lý trí, giống như người điên. Không biết từ khi nào trong đầu tôi có ý nghĩ sẽ ly hôn, ngày càng lớn dần, giờ ý nghĩ đó thường trực trong đầu. Chỉ lo con còn quá nhỏ, tôi sợ con sau này mặc cảm, thiệt thòi mà cứ tiếp tục như thế này chắc tôi điên mất. Ngày ngày tôi phải đối diện với một người say, không có trách nhiệm lo lắng, gánh vác gia đình. Truyện tình yêu
Tôi yêu anh rất nhiều, yêu con người thực (khi không say) của anh, nhưng tình cảm đối với anh vô nghĩa quá, anh không cần, không quý trọng. Đã nhiều lần tôi thẳng thắn, cho anh lựa chọn giữa gia đình và thói nhậu xấu xa, lần nào anh cũng hứa rồi vẫn thế. Anh chỉ gạt tôi thôi. Tôi mơ có một phép màu sẽ thay đổi được anh, nhưng phép màu thì làm gì có. Việc anh thay đổi, dành thời gian cho gia đình là hoàn toàn không thể xảy ra nữa rồi. Tôi phải làm sao? Có nên ly hôn hay phải làm gì? Sẽ đơn phương ly hôn? Thủ tục có khó khăn không? Mong các bạn cho ý kiến. Cảm ơn các bạn rất nhiều. tùng hùng 1
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)